Vừa ra về thì Dư Nam nhanh chân chạy đến trường tìm Hạ Anh.
Lại không để ý Lam Chi đang đi kế bên, anh chạy nhanh lại hỏi han không ngừng "Hạ Anh, chị có bị làm sao không? Không ai..."
Đảo ánh mắt qua nhìn thấy Lam Chi, còn Lam Chi với ánh mắt thâm sâu dò hỏi "Hửm"
Dư Nam ho vài tiếng rồi ngó nghiêng qua chỗ khác mà né tránh làm Hạ Anh không kiềm được mà khoé miệng cong lên nhưng lại muốn giấu.
Đúng lúc đó thì Trương Hạn cũng đến đón Lam Chi
Vừa thấy Trương Hạn thì Lam Chi liền chạy tới khoác tay anh, anh cũng nhẹ nhàng mà xoa đầu cô "Đi thôi, đến câu lạc bộ"
"Vâng..."
Lam Chi quay sang hỏi Dư Nam "À Dư Nam cậu có đi luôn không?"
"Em cũng định đến"
"Vậy đi chung đi"
Dư Nam nghiêng sang Hạ Anh hỏi "Chị có muốn đến không?"
Lam Chi bắt được tính hiệu liền nở nụ cười khoái chí "Hạ Anh, hôm nay cậu rảnh mà, đến chung đi"
"Ơ...!được"
Kể từ lần hôm trước đi với Ngô Thanh thì đây là lần thứ 2 Hạ Anh đến.
Có vẻ là đến khá trễ vì đây đã khá đông đủ mọi người rồi.
Câu lạc bộ ở tỉnh thì Hạ Anh khá thân với mọi người nhưng còn ở đây lại khá mới lạ nên cô vẫn hơi ngại một chút
Vừa thấy đám người Lam Chi vào thì đã có nhiều cặp mắt lia sang thì thầm bàn tán
Tần Hảo đứng cạnh Dương Khanh có lên tiếng thắc mắc "Cái cô gái thắt bím đi bên cạnh Dư Nam nhìn cứ thấy quen mắt nhỉ?"
Dương Khanh đang nhặt một vài trái banh thì ngó nhìn qua rồi hỏi "Ai? đâu?"
Tần Hảo chẹp miệng một cái rồi chỉ tay qua "Đây, cô gái mặc áo sơ mi trắng và quần jean xanh đang đi kế Dư Nam kia kìa"
Gia Đạt từ từ đi lại, một tay thì chóng nạnh một tay để lên mặt "Đó là chị gái lần trước ngồi bên cạnh cái anh nào mà em cậu hâm mộ đấy"
"Ồ đúng rồi"
Dương Khanh lắc đầu rồi khoác vai Gia Đạt "Đúng là nhớ cái gì không biết nhưng gái đẹp nhất định phải nhớ ha"
"Trời, còn phải nói"
Thấy mọi người đang hướng ánh mắt về Hạ Anh quá nhiều nên Dư Nam chủ động lên tiếng "Lâu rồi không gặp mọi người, em bận ôn thi quá"
Dương Khanh từ xa tiến về phía Dư Nam "Còn tới là được, dạo gần đây cũng không có giải gì to cả"
Trần Vương cũng vui vẻ đi về phía bọn bọ "Chào mọi người, chào Hạ Anh"
Thấy Trần Vương thì Hạ Anh thoải mái hẳn ra, cô vui vẻ đáp "Ừm chào cậu, Trần Vương"
Đặng Luân và Trọng Khoa cũng đi lại hào hứng chào hỏi mọi người
Trọng Khoa đưa tay xoa mạnh đầu của Dư Nam rồi nói "Anh mày đến đây được gần tuần rồi mà tới bây giờ mới được diện kiến ha"
Đặng Luân từ khẩy rồi nhìn qua Hạ Anh "Lâu rồi không gặp, còn nhớ bọn anh không đó"
Hạ Anh có vẻ bất ngờ rồi xua tay "Sao mà không nhớ, chỉ là hơi bất ngờ thôi ạ, sao hai anh lại lên đây"
Trọng Khoa bỏ tay ra khỏi đầu Dư Nam cười tươi rói nói "À bọn anh lên đây tập luyện vài tuần lại về, muốn lên đây đấu với thằng nhóc con này mà tìm mãi không thấy đây này"
Mọi người cùng nhau nói chuyện làm quen đến lúc thầy tới thì mọi người tản ra dần.
Lúc thầy vừa tới thì Trọng Khoa đã hô hào lên tiếng "Thầy, em muốn đấu với Dư Nam"
Thầy chỉ cười nhẹ rồi gật đầu đồng ý, cứ thế mà trận đấu diễn ra.
Những người xung phong thì vào đấu còn số còn lại sẽ ở ngoài cỗ vũ
Đội của Dư Nam gồm cậu, Dương Khanh và Trần Vương
Còn đội của Trọng Khoa thì có anh, Đặng Luân và Trương Hạn
Chỉ có một bàn thôi nên dù chỉ là trận đấu chơi thôi nhưng ai cũng tỏ ra căng thẳng.
Tuy vậy nhưng khi vào trận ai nấy đều cười rất tươi, bao nhiêu kỉ niệm xưa cũ đều không hẹn mà ùa về.
Đã rất lâu rồi họ không cùng nhau chơi đùa với nhau như vậy nên tâm trạng không còn gì vui hơn
Lam Chi vô cùng phấn khích mà cổ vũ cho đội Trương Hạn còn đưa tay Hạ Anh bảo cô cổ vũ.
Biết làm sao được khi đội của Trương Hạn và Dư Nam khác nhau.
Cô chỉ giơ tay rồi lắc nhẹ chứ không cổ vũ ai cả.
Nhưng cô chỉ thấy một mình Dư Nam, anh chạy khá nhanh khi chạy lại rất hay cười.
Hạ Anh không thể rời mắt khỏi người Dư Nam được, anh cười một cái đột nhiên tim cô lại đập nhanh lạ thường, bất giác mà cười theo, bóng vừa vào rổ Dư Nam liền nhìn về phía Hạ Anh khiến cô vẫn như ngày đầu mà đẩy người về sau một chút.
Anh dường như nhận ra nên lắc đầu cười
Vì kết quả trận đấu là ngang nhau nên Trọng Khoa muốn thêm một trận phụ nhưng bị thầy từ chối
"Hôm nay tới đây thôi, vì hôm nay là buổi học nâng cao, không thể để các bạn khác bỏ lỡ được, nào các em, mau tập trung lại nào"
Thời gian trôi qua khá nhanh, lúc kết thúc buổi tập luyện thì Dương Khanh có chạy lại mọi người bảo "Chủ nhật tuần sau, đi biển không?"
Ai nấy đều tỏ ra rất hào hứng bàn tán với nhau.
Tần Hảo và Gia Đạt cũng chạy lại nhập hội
Tần Hảo rất thân thiện mà nói "Em, em đi nữa được không?"
Gia Đạt nhìn mọi người "Cho bọn em đi với, lâu nay ở nhà không, bạn bè thì đều lo học để thi tốt nghiệp hết"
Dương Khanh đưa ánh mắt phán xét nói "Vậy sao hai đứa không lo học để thi tốt nghiệp đi"
Tần Hảo xua tay nói "Ây yô cần gì chứ, chỉ cần đủ điểm là được"
Gia Đạt cũng nói thêm vào "Đúng, còn lâu mà"
Trong lúc mọi người đang vui vẻ nói chuyện thì Hạ Anh và Lam Chi gương mặt tối sầm lại, đến khi có người đưa ánh mắt hỏi han thì Hạ Anh mới lên tiếng
"Xin lỗi mọi người, có lẽ...tôi không đi được" Hạ Anh cúi người xin lỗi rồi cũng rời đi
Lam Chi ho một tiếng cũng nói "Mình cũng không đi được" cô nói rồi quay qua Trương Hạn "Trương Hạn, chúng ta về thôi"
Tần Hảo nhìn bóng dáng cả ba rời đi mới dám lên tiếng nói "Họ có vẻ không ổn, bộ...là do chúng ta sao"
Gia Đạt cũng ngó qua rồi gật đầu "Ờ"
Trần Vương nhìn bọn họ thì đợm