Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Viên Nghệ Sư (2)


trước sau

Ngọc Phi Nhi nói.

Nhẹ gật đầu, Trương Huyền nhíu mày.

Mặc kệ gia hỏa này có phải Độc Sư hay không, mình không nhận thức, cũng chưa bao giờ thấy qua, vì sao lại bắt Tôn Cường?

- Có thể bắt Tôn Cường, đã nói căn bản không quan tâm thân phận Danh Sư lục tinh cùng Danh Sư Học Viện viện trưởng của ta, các ngươi đừng có đi qua... Một mình ta là được!

Dừng lại một chút, Trương Huyền nói.

Mặc kệ đối phương có ý tứ gì, rất rõ ràng là nhắm về phía hắn, đã như vậy, không cần thiết để hai người này dính vào vũng nước đục.

- Trương sư, ngươi là sư phụ của ta, làm đệ tử, không có khả năng trơ mắt nhìn lão sư đi địa phương nguy hiểm mà bản thân đào tẩu, nếu không, ta làm sao đối mặt chức nghiệp Danh Sư?

Tiến về phía trước một bước, trong ánh mắt của Lạc Thất Thất mang theo kiên định.

Nàng là đệ tử luyện đan, luyện khí của Trương Huyền, mặc dù không phải thân truyền, cũng không có nghi thức thu đồ đệ, nhưng cũng có tình nghĩa thầy trò.

- Ta cũng không trở về! Ta và Trương sư cùng chung tiến thối...

Ngọc Phi Nhi nghiêm túc nói.

- Cái này...

Thấy ánh mắt hai người kiên định, không cho dao động, Trương Huyền lắc đầu, cổ tay khẽ đảo, lấy ra hai viên đan dược:

- Đây là Giải Độc Đan ta luyện chế, có thể giải bách độc, các ngươi trước dùng, nếu như đối phương thật là Độc Sư, dùng cái này có thể cam đoan an toàn!

Cái gọi là Giải Độc Đan của hắn, chỉ là đan dược bình thường, quán thâu Thiên Đạo chân khí mà thôi.

- Ân!

Hai người biết không đáp ứng, đối phương khẳng định không mang theo, nên không nói thêm lời, để dược vật vào trong miệng nuốt xuống.

- Đi thôi!

Bọn hắn trao đổi đều là truyền âm, cũng không ảnh hưởng hành tẩu, đi theo sau lưng thanh niên mặc áo đen, không lâu sau, liền chứng kiến một phủ đệ thật lớn xuất hiện ở trước mắt.

Phủ đệ cao lớn, tuy kém Chiến Sư Đường, nhưng cũng không kém bao nhiêu, bên trong giăng đầy trận pháp, còn chưa tới trước mặt, liền chứng kiến linh khí bốn phía chậm rãi hội tụ, thành một bảo địa tu luyện.

Coi như là người bình thường, ở loại địa phương này tuổi thọ cũng có thể kéo dài.

- Đây là Vương Phủ...

Thanh niên mặc áo đen đi vào trước mặt, cùng hộ vệ canh giữ ở cửa lặng lẽ nói mấy thứ gì đó, một hộ vệ liếc nhìn Trương Huyền, sau đó vội vàng đi vào.

Không lâu sau đi ra lần nữa, nhẹ gật đầu.

- Mời vào trong!

Trong ánh mắt thanh niên hiện lên tàn nhẫn, bất quá che giấu rất nhanh, dẫn đầu đi vào.

Trương Huyền giả bộ như không phát hiện, mang theo Ngọc Phi Nhi, Lạc Thất Thất theo ở phía sau.

Không hổ là Vương Phủ của Phong Hào Đế Quốc đệ nhất Vương gia, thoạt nhìn còn muốn rộng lớn hơn hoàng thất của Hồng Viễn Đế Quốc, các loại khoáng thạch quý hiếm xây dựng thành đường, liếc mắt nhìn qua, làm cho người ta cảm giác xa hoa quyền quý.

- Cái kiến trúc này, không chỉ có Trận Pháp Sư rất lợi hại bố cục, xem ra còn có Viên Nghệ Sư tiến hành xếp đặt thiết kế!

Đi vài bước, Lạc Thất Thất nói.

- Viên Nghệ Sư?

Trương Huyền lần đầu tiên nghe được cái tên này.

- Ân, Viên Nghệ Sư giống như Khải Linh Sư, không thuộc về chức nghiệp cửu lưu, nhưng là thượng khách của rất nhiều thế lực lớn, đại gia tộc!

Lạc Thất Thất nói.

- A? Hồng Viễn Đế
Quốc các ngươi có Viên Nghệ Sư không?

Trương Huyền nhìn về phía Ngọc Phi Nhi.

- Chưa từng nghe qua...

Ngọc Phi Nhi lắc đầu.

- Ta là từ trong sách cổ xem qua...

Lạc Thất Thất cười cười:

- Nghe nói loại Viên Nghệ Sư này, có thể căn cứ địa hình, Phong Thủy, hoàn cảnh bốn phía... Cùng với rất nhiều điều kiện, xếp đặt thiết kế nơi ở hoặc tông môn, vô luận kiến trúc hay trận pháp, cơ quan, đều có thể hoàn mỹ dung hợp chung một chỗ, càng tăng thêm sức mạnh, phát huy ra lực lượng mạnh nhất! Một tông môn, hoặc một gia tộc, có thể có được một vị Viên Nghệ Sư tới xếp đặt thiết kế, lực phòng ngự chỉnh thể tuyệt đối có thể gia tăng gấp đôi!

- Đương nhiên, loại chức nghiệp này cực kỳ thưa thớt, hơn nữa không có truyền thừa hoàn chỉnh... Ta cũng là nhìn bố cục của nơi này kỳ lạ, cùng trận pháp bốn phía lẫn nhau cân bằng, mới phỏng đoán ra!

- Hoàn toàn chính xác rất cân bằng!

Trương Huyền gật đầu.

Hắn thân là Trận Pháp Sư thất tinh đỉnh phong, hơn nữa có Minh Lý Chi Nhãn, Lạc Thất Thất cũng có thể nhìn ra, hắn tự nhiên sớm đã nhìn ra.

Hoàng Cung của Hồng Viễn Đế Quốc, hắn cũng đi qua, tuy trận pháp rất nhiều, thế nhưng hầu như từng cái đều làm theo ý mình, chỉ có đụng vào mới có thể kích hoạt... Mà ở đây rõ ràng kết nối lại với nhau, phối hợp kiến trúc... Một khi đụng phải một cái, sẽ có vô số bị kích hoạt, khiến người ta khó có thể đào thoát.

Nếu như trận pháp trong Hồng Viễn hoàng cung là từng cái bẫy chuột, chỉ có đụng vào mới có thể làm cho nó kích hoạt, như vậy nơi này chính là Domino, chỉ cần đụng phải bất kỳ một cái nào, cũng sẽ gây nên phản ứng dây chuyền, khiến người ta có chạy đằng trời.

Chỉ sợ đúng như đối phương nói, có quan hệ với Viên Nghệ Sư.

Trong lòng phỏng đoán, đang theo thanh niên mặc áo đen đi về phía trước, chợt nghe chung quanh đột nhiên có tiếng bước chân liên tiếp, hơn mười hộ vệ lao đến.

Thời gian nháy con mắt liền vây quanh ba người ở trung tâm.

- Tiểu tử, vừa rồi không phải ngươi rất kiêu ngạo sao? Giáo huấn thật tốt cho ta, cho hắn biết người Trung Thanh Vương phủ chúng ta không thể đắc tội!

Thanh niên mặc áo đen vọt đến sau lưng đám người, lạnh lùng cười cười, sắc mặt dữ tợn.

Hắn đi mời đối phương, vốn tưởng rằng là một việc thoải mái, không nghĩ tới thiếu chút nữa bị một cước đạp chết, đối với người trước mắt này, sớm đã hận thấu xương, vừa rồi ở cửa lặng lẽ truyền tin, để hộ vệ chuẩn bị xong mai phục.

Rầm ào ào!

Nghe được hắn nói, hộ vệ chung quanh đồng loạt lao về phía trước, binh khí trong tay bay phất phới, tản mát ra hàn quang lăng lệ ác liệt, phối hợp trận pháp chung quanh, trong nháy mắt khí tức như rồng.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện