Lãnh Phi Dao đứng một bên chờ đợi, vẻ mặt rất thiếu kiên nhẫn.
- Cao lão những thứ còn lại để ta nói với hắn, lão đi nghĩ sớm đi.
- Được rồi.
Lâm Phong bị tiểu nha đầu kéo đi, ánh mắt nhìn ngọc bài trong tay, từ bây giờ hắn đã chính thức trở thành đệ tử thánh cung, cứ như là mơ vậy.
- Sao ta cảm giác mọi chuyện dễ thế nào ấy nhỉ?- Nếu là mấy đời chủ nhân lúc trước của lão phu thì không cần phải khảo thí đã được thông qua, quan trọng là thực lực của ngươi.
- Ta hiểu rồi.
Hèn gì hắn lại cảm thấy kỳ lạ, từ trước đến giờ đều là hắn tự làm tự ăn bây giờ có người khác hổ trợ nên có chút không quen.
Lãnh Phi Dao dẫn hắn đi thẳng lên núi, nơi ở của ngoại môn đệ tử nằm ở chân núi, nội môn thì ở giữa còn trên đỉnh là đệ tử chân truyền cùng với trưởng lão và chấp sự.
Càng lên cao linh khí nơi này càng nồng đậm tuy chưa thể so với linh thạch nhưng cũng hơn xa những nơi lúc trước hắn đến, đi được một lúc thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Bên dưới nơi này chính là linh mạch, tiểu tử ngươi có muốn đào một ít linh thạch không?- Lão tự đi mà đào.
Muốn đào gốc của thánh cung chỉ có mấy thanh niên chưa trãi sự đời mới đi làm, một thiên tài thông minh như hắn sao có thể làm những chuyện ngu ngốc như vậy.
Lâm Phong theo Lãnh Phi Dao tiến vào nơi ở của nội môn đệ tử, bên trong Đan cung đệ tử chân truyền có thể tự do đi lại, ngoại trừ chỗ của mấy vị trưởng lão, nội môn đệ tử chỉ có thể từ giữa núi trở xuống còn ngoại môn đệ tử thì chỉ được phép ở chân núi canh cổng, đó là quy tắc.
Trên đường đi mấy tên đệ tử nhìn thấy Lãnh Phi Dao đều chuyển hướng, cảm giác nàng đi đến đâu thì bọn họ chốn đến đó.
- Phía trước có mấy phòng trống, ngươi tự chọn một cái đi.
Nơi ở của nội môn đệ tử khá rộng được hẳn một căn phòng riêng, Lâm Phong chọn đại một phòng bước vào, bên trong rất tốt, có đủ mọi thứ cần dùng.
Lãnh Phi Dao chỉ đứng bên ngoài nói với hắn.
- Ngươi cứ ở đây tu luyện nếu có gì thì thông báo với ta.
- Nhưng đệ không lên được đỉnh núi thì làm sao thông báo với sư tỷ?- Ta quên mất.
Nàng lấy ra một cái hoàng kim lệnh đưa cho hắn, bên trên có khắc một chữ Lãnh.
- Ta còn có chuyện phải giải quyết, tạm biệt.
Sao khi tiễn Lãnh Phi Dao rời đi, Lâm Phong đi vào bên trong căn phòng bắt đầu làm quen với nơi ở mới, phòng ngủ, phòng khách, phòng luyện dược đều được tách riêng, phía trước còn có một linh điền dùng để trồng linh dược.
Hắn lấy ra thánh bài quan sát, thứ này không phải pháp bảo trữ vật nhưng có thể lưu trữ rất nhiều thứ như điểm cống hiến, nội quy thánh cung…Đầu tiên là nội quy của Đan cung, Lâm Phong nhìn sơ qua phát hiện thứ này quả thật không đơn giản có thể lưu được cả đống văn tự, nhìn mà mỏi mắt.
Hắn vừa đọc được một lúc thì giọng nói của lão đầu truyền đến.
- Tiểu tử thứ này không phải dùng mắt để đọc, phải dùng thần thức.
- Sao nghe giống ngọc giản truyền công vậy?- Nó đó.
Ngọc giản truyền công là một loại pháp bảo cao cấp chuyên lưu lại những môn công pháp, thuật pháp… có thể truyền thừa đến hàng vạn năm mà không hư hại.
Sao khi nắm rõ nội quy Đan cung hắn cùng lão đầu tranh thủ thời gian bàn bạc đại kế tương lai, trước tiên là điểm cống hiến thứ tuyệt đối không thể thiếu trong thánh cung.
Mọi giao dịch trong thánh cung đều có liên quan đến điểm cống hiến, nói một cách đơn giản và dễ hiểu thì điểm cống hiến có vai trò chẳng khác gì linh thạch.
Bên trong thánh cung phần lớn vật phẩm đều có thể trao đổi bằng điểm cống hiến, ngoại trừ một số trường hợp đặt biệt cần phải yêu cầu thêm cấp bậc.
Muốn nhận được điểm cống hiến chỉ có một cách duy nhất là làm nhiệm vụ, để phát huy tinh thần có làm thì mới có ăn, thánh cung nghiêm cấm trao đổi trái phép điểm cống hiến với mọi hình thức.
Mỗi năm đệ tử thánh cung phải đạt được đủ số điểm cống hiến yêu cầu, đối với nội môn đệ tử thông thường mỗi năm phải đạt được vài vạn điểm cống hiến, trường hợp không đủ chỉ tiêu sẽ bị gián cấp từ nội môn thành