Hôm nay Cảnh Như Đình cùng đại tỷ và nhị tỷ và các ca ca diện y phục rất đẹp.
Một bộ đối khâm nhu quần phấn hồng cùng lớp phấn son nhạt, nàng trông không quá diễm áp người khác nhưng cũng không làm mất đi khí chất kim chi ngọc diệp.
Mẫu thân nói rằng, sinh thần của Dực Vương Đường Thiên Hân, Cảnh gia là nhà ngoại cũng được mời tham dự.
Dực Vương là tứ hoàng tử của đương kim bệ hạ, nhi tử duy nhất của cô mẫu nàng, Cảnh Quý phi.
Hắn từ nhỏ đã được bệ hạ hết mực sủng ái, mặc dù hiện tại đã có phủ đệ riêng nhưng vẫn được tổ chức yến tiệc sinh thần trong nội cung.
Nhị tỷ Cảnh Lam Linh xưa nay luôn ăn vận rất giản dị, nàng ta chỉ diện một một bộ đối khâm màu lam nhạt, chỉ cài thêm mấy chiếc trâm hoa bạc trên đầu.
Ngược lại là đại tỷ lại diện một bộ hồng y hết sức lộng lẫy, trâm ngọc hoa cài đầy đầu, đi đến đây cũng khiến người ta phải chú ý.
Trông thấy Cảnh Lam Linh, Cảnh Như Doanh lớn tiếng cười nhạo: “Một ả thứ nữ như ngươi, được tiến cung tham dự yến hội đã là phúc phận ngàn năm, ngươi lại ăn mặc quê mùa như thế, là muốn Cảnh gia chúng ta mất mặt sao? Cũng khó trách, với xuất thân của ngươi, có tìm cả khuê phòng cũng không thấy được một bộ y phục nên hồn.”
Cảnh Lam Linh cũng chẳng còn lạ gì thói hống hách của nàng ta, chỉ thuận miệng nói mấy lời:
“Muội muội dĩ nhiên không sánh bằng đại tỷ.
Hôm nay y phục tỷ mặc thật sự rất đẹp, muội làm sao có thể có một bộ diễm y như thế.”
Mặc cho nàng ta có bao nhiêu căm ghét đối với Cảnh Lam Linh, nghe được những lời dịu ngọt thế này nàng ta không khỏi đắc chí cười lớn:
“Ngươi biết thế là tốt.”
Kể ra thì đây không chỉ là lần đầu Cảnh Lam Linh tiến cung mà cả ba tỷ muội đều là lần đầu tiến cung.
Cảnh gia nhiều đời là quan võ, địa vị không bằng quan văn nên không có cơ hội tham dự yến tiệc trong cung.
Lần này đều là Dực Vương niệm tình nhà ngoại mới mời cả nam nữ Cảnh gia tham dự.
Chưa tới thì chưa tưởng tượng ra được, đến rồi mới cảm khái hết được sự nguy nga lộng lẫy của hoàng cung.
Cảnh Như Đình ngước nhìn nơi cao nhất kia chính là đại điện, nơi ở của hoàng đế.
Nàng bước lên mấy bậc cầu thang đã thấm mệt, gương mặt đỏ bừng, ngước mắt lên thì thấy vẫn còn rất xa mới đến điện liền than thở: “Nơi này vì sao lại nhiều bậc thang như vậy? Chỉ đi lên thôi đã khiến người khác phải mệt mỏi, nào còn hơi sức để thượng triều.”
Cảnh Lam Linh đi bên cạnh nàng lập tức ra hiệu nàng nhỏ tiếng lại, “Muội nói nhỏ một chút, nơi này là hoàng cung, chỉ cần một lời nói của muội cũng mang đến tai họa cho cả Cảnh gia đó.”, nàng ta nở nụ cười dịu dàng, đưa tay đỡ lấy Cảnh