Có vẻ ma thú Thủy Quỷ cảm thấy việc đấu mắt với nhóm người Cố Ngữ Yên rất nhàm chán, rất vô ích không thể lấp đầy bụng của nó, nên nó liền bắt đầu quẩy nước tấn công về phía năm người đang đứng.
Quái thú đánh đến nơi, không tránh né chính là đại ngốc, cả năm người nhanh chóng tản ra.
Cố Ngữ Yên và Mạc Chi Thành cùng tránh về một phía.
Cố Thương, Cố Thất và Vân Tuyết cùng tránh về một phía.
Nhóm Vân Hữu Khiêm, Trịnh Niên Tâm cùng với Ôn Ngọc, Tử Thu nghe được động tĩnh lớn phát ra từ phía dòng suối thì tức tốc chạy đến.
Lúc mọi người nhìn thấy ma thú Thủy Quỷ thì đều chấn kinh.
Rõ ràng nơi này là một đoạn suối nước không quá sâu, tại sao lại có thể xuất hiện một con ma thú khổng lồ đến như vậy.
Nhưng mọi người không có thời gian nghĩ ngợi nhiều, nhanh chóng lao vào chiến đấu.
Trước mặt nhiều người Cố Ngữ Yên không thể ngang nhiên để bốn huynh đệ khí linh hay Tiểu Phượng và Tiểu Hổ ra ngoài.
May mắn lúc sáng nàng đã chọn đến tận hai mươi thuộc hạ, nếu không tình huống hiện tại liền có chút khó phân định.
“Không ngờ Thủy Quỷ lại trâu bò đến như vậy?” Cố Thất cảm thán.
“Ba mươi năm trước, liên minh của tứ đại quốc thật sự giao đấu với cái thứ khủng khiếp này sao?” Vân Tuyết ngao ngán hỏi.
Mạc Chi Thành phi thân một vòng, toàn lực tung chưởng vào đầu của Thủy Quỷ, Cố Ngữ Yên nắm lấy cơ hội lúc Thủy Quỷ đang tập trung về phía Mạc Chi Thành, dùng thiên hỏa đốt cháy một mảng vảy lớn của nó.
Đúng như nàng dự đoán, hỏa diễm bình thường hoàn toàn không thể gây tổn thương đối với loại ma thú này, chỉ có thiên hỏa mới có thể chạm đến người nó.
“Biểu muội, đốt hay lắm.” Cố Thương hứng khởi tán thưởng Cố Ngữ Yên.
“Yên Yên thật lợi hai, hỏa diễm của luyện đan sư quả là bất phàm.” Vân Tuyết lên tiếng.
Cố Ngữ Yên cũng không có ý định giải thích với những người ở đây là nàng đang sử dụng loại hỏa diễm nào để đối phó với Thủy Quỷ, nhiều thêm một việc chi bằng bớt đi một việc.
Mạc Chi Thành vừa chiến đấu vừa quan sát thật kĩ hình dạng của con Thủy Quỷ, hắn tựa hồ cảm thấy có điểm nào đó không đúng lắm.
“Tấn công vào mang cá bên phải.”
“Tấn công vào mang cá bên trái.”
Hai hiệu lệnh dõng dạc của Ôn Ngọc và Tử Thu như một ngọn đuốc bừng lên trong đầu Mạc Chi Thành, chính là phần mang.
Trong sách viết về các loại ma thú hung tàn, Thủy Quỷ có phần mang màu xám đậm nhưng con Thủy Quỷ trước mặt hắn có phần mang đỏ như lửa, hơn nữa kích thước tựa hồ có phần lớn hơn.
Con Thủy Quỷ bị thương nên càng lúc càng tấn công mãnh liệt hơn, gần mười thuộc hạ của Cố Ngữ Yên đã bị nó đánh trúng.
Tiểu Bạch và Tiểu Hắc cũng đã bắt đầu thấm mệt, chiến đấu dưới nước căn bản không phải sở trường của bạch lang và linh hồ.
Lúc này toàn bộ đệ tử Thiên Trung viện đều gọi ra khế ước thú của bản thân.
Ba mươi người cùng hơn mươi linh thú tập trung toàn lực vây kích bạo thú Thủy Quỷ.
Con cá khổng lồ đột nhiên tung người, nhảy khỏi mặt nước, cái miệng to há rộng đỏ như máu, nhìn qua như một cái hố lớn nuốt người vào bên trong.
Tuy thân hình của Thủy Quỷ rất to lớn nhưng nó lại di chuyển cực kỳ nhanh, chỉ trong khoảnh khắc hàm răng sắt nhọn của