Hạo Thạc là đứa trẻ cứng đầu, một mặt vâng vâng dạ dạ nghe lời Trình Mẫn, nhưng mặt khác lại làm theo ý mình.
An Kỳ thở dài, nếu như phu nhân đã biết thiếu soái như vậy, cớ gì lại ép ngài ấy làm theo ý mình.
Với tính cách của Hạo Thạc, thì ngài ấy sẽ lấy Vân Kim Mỹ nếu như yêu cô ta.
" Bây giờ Hạo Thạc đã bảo sẽ không tha thứ cho phu nhân nữa.
Tôi lại không đồng tình với điều đó, dù sao phu nhân cũng là mẹ của ngài ấy ! "
Mặc dù trong cách nuôi dạy con, Trình Mẫn có phần ích kỷ, nhưng đều là nghĩ cho Hạo Thạc.
Sau chuyện bùa ngải bị con trai mình phát giác thì Trình Mẫn luôn sống trong lo sợ
" Lần đầu tiên tôi gặp phu nhân, tôi thấy người rất đẹp và quý phái, nhưng bây giờ thì nhìn lại bản thân xem.
Phu nhân trở nên xơ xác, hốc hác, căn biệt thự này vì thế mà chìm trong tĩnh lặng! "
" Vậy thì ta phải làm gì chứ? Ta thật sự rất xấu hổ vì việc đã xảy ra! " Trình Mẫn ôm mặt và gục đầu xuống.
An Kỳ khuyên bà nên bình tĩnh lại, sau đó hãy đến phủ thiếu soái, hai mẹ con cùng nhau nói chuyện.
Dù phu nhân có cao quý thế nào, nhưng cũng phải nói lời xin lỗi con trai mình , lời nói không mất tiền mua, như vậy hiểu lầm giữa hai mẹ con sẽ được giải tỏa.
" Những gì tôi cần nói, tôi cũng đã nói.
Chúc phu nhân thật nhiều sức khỏe! Hy vọng lần sau gặp mặt, người sẽ trở lại như lúc trước! " An Kỳ đứng lên và rời khỏi phòng Trình Mẫn.
Ngồi trên xe về Tiêu gia, cô cứ nghĩ về chuyện lúc nãy, chắc Dương phu nhân sẽ nghe lọt tai
Cùng lúc đó An Kỳ gặp được Tiêu Ánh đang đi đâu về, nhìn cô ấy có vẻ vui.
Hỏi thì mới biết Tiêu Ánh vừa được Trương Minh mời dùng bữa, An Kỳ hơi ngạc nhiên vì đã tiến tới bước này rồi à
" Trương Minh đó thật lợi hại a " An Kỳ gật gù
" Sao vậy An Kỳ? Có chuyện gì sao? "
" À không có gì , chúng ta mau vào trong đi! "
Tiêu Phong đang cảm thấy khó xử, An Kỳ thử xem ông đang làm gì mà cứ đứng đó nãy giờ.
Tiêu Phong cầm chiếc mặt nạ quỷ được vẽ cầu kỳ nhưng hơi ghê một xíu, ông bảo có người gửi cho ông cái này.
" Hình như tên là Ly Lan thì phải...? "
An Kỳ bất ngờ , chẳng lẽ là Ly Lan tỷ tỷ ở Kiều Thanh Ốc sao? Hình như còn kèm theo mảnh giấy, để dòng tin nhắn " Đây là chút quà tôi gửi tặng Tiêu đại nhân, mặt nạ truyền thống của dân tộc tôi có tác dụng xua đuổi tà khí, đem tới nhiều vận may ".
Nhìn nó không giống là mang may mắn tới chút nào.
" Nhưng cô Ly Lan này là ai? Ta không có chút ấn tượng.
Chẳng qua là Cao quản gia nhận dùm trong lúc ta đi vắng! " ...
" Cô ấy làm ở Kiều Thanh Ốc, con từng làm việc chung, tuy chỉ thời gian ngắn.
Với lại Ly Lan tỷ tỷ đã giúp con một việc lớn nên con biết ơn cô ấy lắm! "
" Nếu vậy thì ta sẽ nhận vậy.
Dù sao cũng là bảo vật nên ta treo nó lên tường hy vọng mang lại vận may như cô Ly Lan nói! "
...•.:°×═════════×°:.•...
Hạo Thạc đang ngồi đọc sách trong thư phòng, dì Hoa vào báo rằng đại phu nhân tới và đang đợi anh ở Vân Chúng Các.
Hạo Thạc không biết mẹ mình tới để làm gì, nhưng vì cũng là khách nên anh sẽ tiếp.
" Thạc nhi, dạo này con khỏe chứ? Thời gian con về Dương gia gần đây nhất là một tuần trước.
Mặc dù lúc này con không muốn gặp ta nhưng ta có chuyện quan trọng muốn nói với con! "
" Là chuyện gì vậy ạ? " Hạo Thạc nhấp một ngụm trà
" Ta...!ta xin lỗi con rất nhiều.
Chỉ vì ta ích kỷ nhưng lần này đã vượt quá giới hạn, xém nữa hại chết con trai mình.
Nhưng con lại giữ bí mật không cho cha con biết ! "
" Cũng nhờ An Kỳ hôm qua đến nói chuyện với ta, ta mới ngộ nhận.
Trước đây ta thật ngu ngốc khi xem thường và ghét con bé, cũng nhờ An Kỳ kịp thời cứu con! "
Hạo Thạc hơi nghiêng đầu, không ngờ An Kỳ lại đến gặp mẹ anh.
Dù sao khi nghe mẹ nói câu này , lòng anh cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Hạo Thạc chưa bao giờ ghét bỏ mẹ mình, anh chỉ là không thích tính cách của bà ấy.
" Còn nữa...! Ta sẽ ủng hộ con và An Kỳ đến với nhau.
Dương gia đã đợi rất lâu để có được một cô con dâu, và An Kỳ là sự lựa chọn của con.
Con đã có kế hoạch gì chưa? "
" Hiện tại con bé đã là một phần của Tiêu gia, vậy nên con phải chuẩn bị cho thật long trọng, như vậy mới xứng danh Dương gia! " Trình Mẫn mỉm cười nhẹ.
Hạo Thạc gật đầu, anh nói khi nào cha về sẽ đem sính lễ đến Tiêu gia xin cưới An Kỳ, mặc dù cha cô ấy là nhị gia Tiêu Phong.
Ông ấy rất đề phòng Hạo Thạc mặc dù đã đồng ý cho hai đứa quen nhau.
" Vậy cũng tốt! Từ giờ ta sẽ sống như một con người khác! "
Nói xong thì Trình Mẫn cũng rời khỏi phủ , Hạo Thạc đích thân đưa bà ra cửa, còn lịch sự mở cửa xe.
Anh thấy mẹ thay đổi cũng tốt, bà ấy cũng là người biết suy nghĩ và phân định đúng sai, chứ không phải đâm đầu vào những việc sai trái.
" Hạo Thạc, ngài đứng đây làm gì vậy? " An Kỳ xuất hiện từ phía sau.
" Chỉ là tiễn mẹ ta thôi, lúc nãy bà ấy đã tới đây! An Kỳ, em đến chơi à? Vì nhớ ta sao? "
" Cũng có một phần đúng đó.
Em vừa làm một ít đồ ngọt mang qua cho ngài dùng nè, sẵn mười dì Hoa với Tiểu Ngọc luôn! " An Kỳ giơ chiếc giỏ xách, Hạo Thạc cầm nó.
Hai người cùng đi vào phủ.
Tiêu Ánh đang chuẩn bị để đi ra ngoài, bởi vì cô có một cuộc hẹn với bạn.
Nhưng khi đi ngang một con hẻm thì cô lại bị bắt vào bên trong, kết quả Tiêu Ánh bị mấy kẻ lạ mặt đánh thuốc mê rồi bất tỉnh.
An Kỳ ở lại phủ thiếu soái đến gần chiều tối, cô còn dùng bữa cùng anh.
Có lẽ do lâu ngày không làm nên Hạo Thạc thật " mạnh bạo " , mỗi cái hôn đều làm An Kỳ ngộp thở.
Cũng may anh không để lại dấu vết gì trên người cô.
...•.:°×═════════×°:.•...
" An Kỳ, con có thấy Tiêu Ánh không? Con bé sáng giờ biến mất dạng.
Mặc dù biết là Tiêu Ánh ra ngoài gặp bạn, nhưng tới giờ vẫn chưa về nhà! "
An Kỳ vừa bước vào cổng Tiêu gia thì đã gặp Lục phu nhân, gương mặt bà ấy hiện lên sự sợ hãi, phòng khách đều