*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Editor: Thơ Thơ
Thủ đô mưa to liên tiếp mấy ngày.
Bên trong tiếng mưa rơi tí tách, Chương Diệc ngồi ở trong phòng làm việc, bình thản xem lướt qua các loại thông báo trên màn ảnh do hội quân ủy phát tới, quân ủy thay đổi đã bao nhiêu năm, bên trong thông báo dài dằn dặt này vẫn tràn ngập giọng khách quan cùng lời nói khách sáo, nửa ngày đều nói không tới chỗ chính. nhìn ra anh buồn bực mất tập trung, thẳng thắn cầm lấy bút cảm ứng, ở trên màn ảnh tìm cái lớn cái xiên.
"Trưởng quan, sau mười phút ngài có hội nghị muốn mở." Tô Nhiên đi tới, cầm trong tay một cái thùng tưới loại nhỏ. Bồn hoa trên bệ cửa sổ văn phòng Chương Diệc đều do anh xử lý, mỗi một chậu hoa đều được anh chăm sóc ngay ngắn rõ ràng.
"Biết, tôi sẽ tới." Chương Diệc nhấp một hớp cà phê, anh thấy Tô Nhiên nghiêm túc cẩn thận mà tưới nước một chậu lá xanh biếc, bỗng cảm thấy được chính mình thật sự là kìm hãm nhân tài.
"Tô Nhiên, cậu theo tôi cũng một thời gian dài đi."
Tô Nhiên xiết chặt thùng tưới, xoay người lại, do dự nói, "Cũng không phải... Rất lâu."
"Nghĩ qua đi khỏi cương vị rèn luyện một chút sao?" đôi mắt Chương Diệc nhìn anh, sắc mặt trịnh trọng, "Ba năm nay tôi nhìn cậu trưởng thành, tiềm lực cậu làm tướng lĩnh thành công, không nên hạn chế ở vị trí phó quan này."
Con mắt Tô Nhiên giật giật, anh rũ mắt xuống nói, "Trưởng quan, tôi chỉ là Beta năng lực phổ thông, nếu như điều động đến cương vị khác chưa quen thuộc, e sợ đến lúc đó biểu hiện sẽ để thiếu tướng thất vọng."
"Bản lãnh của cậu tôi còn không rõ ràng lắm sao?" Chương Diệc lơ đễnh nở nụ cười. Xã hội phổ biến cho là đại thể năng lực Beta bình thường, tuy rằng làm việc phụ trách kỹ lưỡng, theo khuôn phép cũ, mà trung tâm có thừa, hùng tâm không đủ, rất khó trở thành người lãnh đạo ưu tú. Nhưng mà Chương Diệc cũng không cho là như vậy, phần lớn Beta, đặc biệt là Beta như Tô Nhiên, chẳng qua là thiếu hụt một cơ hội thích hợp mà thôi. Thơ_Thơ_diendanlequydon
"gần đây Hạm đội thứ năm có mở rộng dự định, tôi với tham mưu trưởng bọn họ trao đổi qua, bọn họ thông tin trong phòng chỉ huy vừa vặn thiếu người, từ thông tin xuất thân cậu là học điện, ở bên cạnh tôi rèn luyện ba năm, rất thích hợp chức vị này."
Sắc mặt Tô Nhiên cứng một chút, anh thả thùng tưới xuống, cúi thấp đầu, trên mặt thanh lệ viết mờ mịt và luống cuống, "Trưởng quan không hài lòng công tác của tôi sao? Nếu như tôi nơi nào làm không tốt, trưởng quan có thể —— "
"Tôi không phải nói công tác của cậu làm không tốt." Không nghĩ tới anh sẽ xuyên tạc ý của chính mình, Chương Diệc vội vã giải thích, "cậu nghiêm túc và phụ trách tôi đều nhìn ở trong mắt,
chỉ là tôi cảm thấy được, cậu làm Phó quan của tôi thực sự có chút lãng phí nhân tài."
Tô Nhiên cũng không nói lời nào, chỉ dùng một cặp mắt hắc bạch phân minh sâu kín nhìn anh.
Chương Diệc nhất thời xì hơi, anh siết ngòi bút, thỏa hiệp nói, "Đương nhiên, nếu cậu không có ý này, tôi cũng sẽ không miễn cưỡng cậu."
"Cảm tạ trưởng quan thông cảm." Tô Nhiên nhếch miệng, nở nụ cười sáng sủa.
Chương Diệc bị nụ cười kia qua lại có chút hoa mắt, ở đáy lòng anh thở dài, bắt đầu kế hoạch tìm lý do đi hạm đội thứ năm thực tế khảo sát một chút, thuận tiện mang Tô Nhiên tới, e rằng lúc đó anh nhìn thấy phòng chỉ huy mới khánh thành, có thể sẽ thay đổi tâm ý...
**
"Chương thiếu tướng, đã lâu không gặp."
"Bạch tham mưu trưởng." Chương Diệc nhìn người đàn ông tuấn lãng từ một đầu hành lang khác đi tới, ngoài cười nhưng trong không cười mà kéo kéo khóe miệng, "Tôi nghĩ đến anh ở không cảng dò xét công tác đây, không nghĩ tới nhanh như vậy liền trở về thủ đô."
Bạch Lãng sửa sang lại cổ áo, trong con ngươi xẹt qua một tia ám trầm, "Tôi nghe nói Chu tướng quân từ bên trong ngủ đông thức tỉnh, liền ngựa không ngừng vó câu chạy về quân khu, đang muốn chứng kiến phong thái vị nhân vật huyền thoại này đây." Thơ_Thơ_diendanlequydon
"Có đúng không?" Chương Diệc cũng lười vạch trần lời nói dối của anh ta. Nhà họ Bạch và Nhà họ Chương luôn luôn bất hòa, năm đó ở bên trong cuộc chiến song tử tinh, ông nội Bạch Lãng dễ tin thuộc hạ kiến nghị, tự ý dẫn dắt bộ đội hành động, kết quả xông vào cạm bẫy quân đội liên bang, hơn nửa binh lính và chiếm hạm bị diệt không nói, dẫn đến đế quốc làm hỏng một lần mấu chốt chiến cơ. Nếu không phải Chương lão đúng lúc điều chỉnh sách lược tác chiến, để Chu Dĩ Nam mang binh thâm nhập chiến khu quan trọng của liên bang, xuất kỳ bất ý đứt đoạn mất chiến hạm liên bang tiếp tế nhiên liệu, e sợ cuộc chiến song tử tinh kết cục liền muốn sửa. Nhưng mà sau khi chiến tranh kết thúc, Nhà họ Bạch đối với Nhà họ Chương chẳng những không có nửa điểm cảm kích, trái lại trước mặt thủ tướng đương nhiệm vô liêm sỉ mà khoe khoang tranh công. Nhà họ Bạch giàu nứt đố