(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Môi Đường Tâm Lạc hơi mở ra.Đối diện với anh mà hít thở.HÌnh ảnh như vậy đối với Lục Dục Thần quả thực là một loại cực hạn!Anh cố nén lại xúc động muốn hung hăng hôn lên môi cô.Hít sâu mấy hơi, anh đem vợ yêu đang ngủ mê đỡ dậy."Ngoan, mang quần áo vào."Đường Tâm Lạc lúc này bị Lục Dục Thần ôm dậy mới có chút ý thức.Nhưng gần đây cô bơi vì mang thai mà thích ngủ hơn rất nhiều.Biết Lục Dục Thần ở bên cạnh liền ỷ lại, cho nên dù đã hơi tỉnh nhưng vẫn không muốn mở mắt ra.Lục Dục Thần thấy thế cũng không cưỡng ép đánh thức côTự mình động thủ cởi áo tắm của cô ra.Sắc đẹp như vậy nhưng anh lại không dám nhìn.Sau khi thở sâu một hơi, Lục Dục Thần mới mở mắt ra.Anh sợ mình khống chế không được, cũng sợ cô bị lạnh.Lục Dục Thần nhanh tay lấy quần áo bên cạnh.Miễn cưỡng mang vào cho cô.Mang đồ cho cô xong, cũng không để cô xuống mà trực tiếp ôm cô vào trong lòng đi xuống lầu.Đường Tâm Lạc dựa đầu vào vai anh.ĐÔi mắt đào hoa nửa tỉnh nửa mê, Lục Dục Thần chẳng những không gọi cô dậy mà còn thuận thế vỗ nhẹ sau lưng cô.Được anh vỗ về cực kỳ thoải mái.Đường Tâm Lạc nhịn không được phát ra âm thanh.Được ôm thật sự rất thoải mái."A..."Người đàn ông nghe thấy thì khẽ cười.Dì Trương thấy được một màn này, kích động suýt hét ra tiếng.tình cảm của thiếu gia và thiếu phu nhân lại tốt như vậy.Ai da, đến cả bà cũng thấy hạnh phúc đây."Thiếu..." Dì Trương đi qua, muốn chào thiếu gia.Kết quả lời còn chưa ra miệng đã bị thiếu gia liếc mắt cảnh cáo.Dì Trương