Yến Quân Tầm im lặng cắn viên kẹo và nằm trên lan can tầng ba, nhìn quang bình trung tâm của cục thanh tra.
“Ngày hôm trước chỉ huy Hắc Báo Phó Thừa Huy tham dự cuộc đàm phán Bắc-Nam…”
Các cảnh quay truyền thông hướng về phía Phó Thừa Huy, ông ta năm nay 62 tuổi, nhưng trông ông chỉ khoảng 40 tuổi.
Ông là thành viên đầu tiên của Hắc Báo tại Liên Minh Bắc Tuyến, đánh số không xác định.
Vụ án bắn tỉa thống soái là bước ngoặt trong sự nghiệp chính trị của Phó Thừa Huy, khi thống soái bị bắn tỉa về sau ông trở thành trung tâm của Liên Minh, bắt đầu sự nghiệp chính trị với nhiều tai tiếng.
“Vấn đề Khu Đình Trệ một lần nữa lại dấy lên cuộc thảo luận sôi nổi ……”
Yến Quân Tầm ăn kẹo và quay đầu lại.
Hắn nhìn vào cửa sổ cuối tầng ba, nhìn thấy bầu trời trong Khu Đình Bạc.
Bầu trời xám xịt, không có chim, chỉ có những đám mây nhờn lơ lửng trên đó.
Quang bình trung tâm còn đang truyền phát tin tin tức, Phó Thừa Huy đang phát biểu thay mặt cho các quan chức.
Yến Quân Tầm bắt đầu như đi vào ‘cõi thần tiên’, trong đầu có chút đau đớn, nhưng điều này không ngăn cản chuyển động “Đôi mắt”.
Đường phố vắng vẻ ít người đi bộ, cây xanh ảo không ngăn được gió cát, biển hiệu của các quán ven đường bẩn thỉu.
Yến Quân Tầm chuyển đổi hình ảnh.
Ai đó đã mở cửa phòng và ôm đứa trẻ nhào tới.
Không, cũng không phải cái này.
Yến Quân Tầm tiếp tục chuyển đổi hình ảnh, hắn muốn xem thứ khác.
Phác Lận đang ghi chép, hắn đang nói chuyện với một thành viên của thanh tra bên cạnh.
Yến Quân Tầm có thể nghe rõ những gì họ đang nói.
Đây là góc nhìn của Giác.
Quang bình của Phác Lận được phơi bày trước “đôi mắt” của Yến Quân Tầm, ghi lại chi tiết lời khai của những người bị bắt trong chiến dịch này.
Lý Hồ: Chú Hề chủ động liên lạc với tôi, nó biết rất nhiều chuyện.
Tôi vốn không muốn mạo hiểm… Đúng, đúng vậy, dữ liệu giám sát ‘hàng hóa’ trong Khu Đình Trệ đều từ Chú Hề cung cấp.
Tôi không biết nó là ai, nhưng nó có rất nhiều thông tin như vậy.
Lý Hồ: Vụ án của Bạch Tinh Tình không liên quan gì đến tôi, gái dưới tay tôi không có một vạn cũng có mấy ngàn, làm sao có thể nhớ được Bạch Tinh Tình? Huống hồ cô ta đi theo ông chủ, anh nên đi điều tra ông chủ của cô ta…
Yến Quân Tầm không nhìn thấy, bởi vì Giác đem ống kính di chuyển trở lại trên người Phác Lận.
“Vụ án Lệ Hành và vụ án Bạch Tinh Tình phải tách ra,” Phác Lận nói với Giác, “Vụ án Lệ Hành là kế tiếp của Ve Trùng, chúng ta phải chào hỏi Hắc Báo.
Giác, đưa tôi thông tin về Ve Trùng.”
“Được rồi, ” Giác điều chỉnh tư liệu, “Tôi có chút choáng váng…”
“Sao vậy?” Phác Lận lộ vẻ lo lắng tiến lại gần, “Có phải là di chứng của cuộc tấn công đêm qua không? Chúng ta tan tầm có thể đến hệ thống chủ lý kiểm tra cài đặt cơ bản của cô một chút …… Cô có khỏe không?”
Yến Quân Tầm thay đổi hình ảnh.
Hệ thống chủ lý Khu Đình Bạc đang hoạt động và nó sẽ nhận được tất cả thông tin.
Những dữ liệu đó nhanh chóng trượt trên màn hình của nó, giống như một thác nước huỳnh quang không bao giờ dừng lại.
Nó cung cấp cho Hắc Báo một thư mục lưu trữ thông tin đặc biệt, và các mệnh lệnh chi tiết về Hắc Báo đều có ở đây.
【01AE86 ý định hợp tác không cao, thời điểm cần thiết có thể trực tiếp giết chết 】
【 Mục tiêu hợp tác là: hệ thống giám sát khu vực – 01AE86 và 7-001 】
【 Nhiệm vụ kết thúc vào ngày 8 tháng 8 năm 2166 】
Nhiệm vụ gì? hiệp nghị Ve Trùng sao?
Khương Liễm không đề cập đến sự hợp tác ‘hệ thống giám sát khu vực’ này —— Khương Liễm có biết không?
Nhịp tim của Yến Quân Tầm bắt đầu tăng tốc, ngày 8 tháng 8 là sinh nhật của hắn.
Hắn nhận ra một cái gì đó không ổn từ những dòng này, nhưng không thể nhìn thấy nhiều hơn nữa.
Hệ thống chủ lý tính cảnh giác rất cao, nó đã bắt đầu báo động!
Yến Quân Tầm lập tức hoàn hồn, trước mắt có chút mơ hồ, một giây sau khôi phục bình thường.
Bên cạnh có mấy cô gái đang nhìn trộm hắn, hắn lui về phía sau hai bước, bước nhanh về phía đầu kia.
Bài phát biểu của Phó Thừa Huy trên quang bình trung tâm vẫn chưa kết thúc.
* * *
Thời Sơn Duyên chờ khử trùng trong phòng thử nghiệm.
Hệ thống nói, “Quay lại và giơ tay lên.”
Thời Sơn Duyên chỉ xoay người.
Hệ thống lặp đi lặp lại, “Giơ tay lên.”
Thời Sơn Duyên ngẩng đầu lên, nói: “Mẹ nó không nhìn thấy khóa khống chế sao?”
“Tôi thấy nó, ” hệ thống kiểm tra lạnh lùng nói, “Giơ tay lên.”
Vách tường chung quanh bỗng nhiên lõm xuống, súng ánh sáng đỏ kiểm tra nhô ra.
Chúng nó chỉnh tề mà nhắm ngay Thời Sơn Duyên, đề phòng anh động thủ.
“Giơ tay lên,” hệ thống nói không mệt mỏi, “nếu không tôi sẽ bắn -“
Âm thanh của nó bị xáo trộn, như thể nó bị hỏng, và một âm báo bận điện tử xuất hiện trong khi nó tạm dừng.
Cửa sổ nhỏ của phòng thử nghiệm “bốp” mở ra, Yến Quân Tầm nhón chân mới có thể lộ ra đầu.
Hắn đập vỡ cửa sổ và ra hiệu cho Thời Sơn Duyên ra ngoài.
Thời Sơn Duyên nghiêng đầu, đối mặt với Yến Quân Tầm, anh hỏi: “…… Em muốn mang tôi bỏ trốn sao?”
“Không,” Yến Quân Tầm nhét quần áo của Thời Sơn Duyên vào, “Cửa sổ phòng thử nghiệm quá cao!”
“Chúng nó phục vụ cho những người cao,” Thời Sơn Duyên mở quần áo ra, cách cửa nói, “Cho tôi quần lót.”
“Nó ở đâu?” Yến Quân Tầm tìm kiếm trong tủ đựng đồ được đánh dấu, “Màu gì?”
“Ừm…” Thời Sơn Duyên suy nghĩ một chút, “Đen.”
Yến Quân Tầm một lần nữa nhón chân, nhét quần lót từ cửa sổ vào: “Nhanh lên, hơn năm phút nó sẽ tự động báo cáo hệ thống chủ lý.”
Thời Sơn Duyên cúi đầu nhìn quần áo, lộ