CHƯƠNG 403: HỢP HOAN NGỌC
Dịch giả: Luna Wong
Mạnh Thanh Hoan sửng sốt, thần tình mang theo chút nghi hoặc không giải thích được, một bên Ngọc Phi Trần thấy thế, vội vội vàng vàng nắm cánh tay của Doanh Nguyệt nói rằng: “Nương, tam ca là một nam nhân tốt, nếu tỷ tỷ gả cho hắn chắc chắn suốt đời hạnh phúc!”
Doanh Nguyệt lại hất tay của Ngọc Phi Trần ra, lạnh lùng nói: “Ngươi biết cái gì? Đế vương gia vô tình lãnh khốc nhất, thâm cung nội trạch nơi chốn đều là tính toán, lục đục với nhau, ngươi nhẫn tâm để tỷ tỷ ngươi nhảy vào hố lửa sao?”
“Nhưng là. . .” Ngọc Phi Trần còn muốn biện hộ cho tỷ tỷ, Doanh Nguyệt lại có chút không nhịn được đứng lên, nàng xoa mi tâm nói với hai tỷ đệ bọn họ: “Nương mệt mỏi, các ngươi đều trở về đi.”
Mạnh Thanh Hoan mím môi, thần sắc nhàn nhạt, thái độ của Doanh Nguyệt kiên quyết như thế, nàng biết lúc này nói cái gì cũng không hữu dụng.
“Nương ngươi nghỉ ngơi thật tốt.” Mạnh Thanh Hoan nói chuyện đưa cho Ngọc Phi Trần một ánh mắt.
Ngọc Phi Trần hiểu ý đứng dậy tập lễ lập tức theo sau lưng Mạnh Thanh Hoan ly khai viện tử.
Đi trên đường, Ngọc Phi Trần thấy thần tình của Mạnh Thanh Hoan buồn bã, hắn có chút đau lòng, đi tới trước mặt của Mạnh Thanh Hoan vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tỷ tỷ, ngươi đừng lo lắng, chúng ta đang nghĩ biện pháp.”
Mạnh Thanh Hoan nhướng nhướng mày, khóe môi lộ ra một tia vui mừng cười, nàng gật đầu, chỉ thấy quản gia vội vã đi tới.
“Tiểu thư, trong cung truyền thánh chỉ, nói là quốc sư tính toán, bát tự của tiểu thư ngươi cùng Kính vương không hợp, nên hôn sự này trở thành phế thãi! Lão gia để lão nô nói với tiểu thư một tiếng.” Quản gia cúi đầu thật là khiêm cung hữu lễ.
Đôi mi thanh tú của Mạnh Thanh Hoan vặn một cái, khóe môi đẩy ra một tia tiếu ý, bát tự không hợp? Dạ Đình Giang này thật biết tìm lý do.
“Ta đã biết.” Mạnh Thanh Hoan trả lời quản gia, tâm tình thật tốt.
Nghĩ đến nhất định là phong quốc thư kia của Thánh Dương quốc đến trong tay của Dạ Đình Giang rồi, nên Dạ Đình Giang giá mới thu hồi ý chỉ tứ hôn.
Dạo lâu như vậy, cái cọc hôn sự này rốt cục hủy bỏ rồi, chẳng biết lúc này yêu nghiệt kia đang làm cái gì?
Hiên vương phủ.
Dạ Quân Ly ngồi ở trong thư phòng, cầm bút đang viết danh sách sính lễ, hắn mỗi viết một chữ khóe môi đều không tự chủ tràn ra một tia cười yếu ớt, coi như dưới ngòi bút của hắn đang viết chính là hôn thư của hắn và tiểu cửu.
Ngoài cửa, Lăng Túc đi đến, hắn nhìn nam nhân ngồi trước án thư chính chăm chú cử bút, đáy lòng hơi kinh hãi, lập tức ôm quyền nói: “Vương gia, hoàng thượng đã ban hạ thánh chỉ, hôn sự của Ngọc cô nương và Kính vương hủy bỏ.”
Trên mặt của Dạ Quân Ly không thấy ngoài ý muốn, hắn khẽ ân, tiếp tục viết.
Đột nhiên, Dạ Quân Ly ngừng bút, dừng một chút hắn vuốt cằm ngẩng đầu lên, vẻ mặt thành thật hỏi: “Lăng Túc, ngươi cảm thấy là Nam Hải trân châu tốt hay là ngọc san hô tốt?”
Khóe môi của Lăng Túc run lên, dùng một loại nhãn thần không thể tưởng tượng nổi nhìn nhà vương gia bọn họ.
Bookwaves.com
Hắn biết