CHƯƠNG 417: CHÂN TƯỚNG TÀN KHỐC
Dịch giả: Luna Wong
Mạnh Thanh Hoan nghe lời này đột nhiên ngẩng đầu lên, đáy mắt tràn đầy kinh ngạc không hiểu nhìn Dạ Quân Ly.
Nhưng Dạ Quân Ly ngay cả một mắt cũng không có cho nàng, chỉ là lạnh lùng nhìn chằm chằm Dạ Đình Giang! Mạnh Thanh Hoan cảm thấy không hiểu ra sao, Dạ Quân Ly hắn đang nói cái gì?
Dạ Đình Giang cũng nghi hoặc, hắn liếc nhìn chân mày nhướng lên, trầm giọng hỏi: “Ly nhi, ngươi đang nói cái gì? Nữ nhi? Trẫm chưa từng có nữ nhi?”
Dạ Quân Ly thê lương cười, thanh âm bình tĩnh sâu kín nói: “Phụ hoàng đương nhiên chẳng biết, mười chín năm trước ngày Ngọc Quy Trì đại hôn, ngươi đến tột cùng đã làm chút gì?”
Thần sắc của Dạ Đình Giang chấn động, mười chín năm trước, mười chín năm trước! Hắn tựa hồ lâm vào trong ký ức, hồi tưởng chuyện cũ năm ấy.
Hắn nhớ kỹ ngày Ngọc Quy Trì đại hôn, hắn đích thân đến chúc mừng, sau đó hai người nâng ly tâm tình, tựa hồ cũng say. Đêm đó trong say rượu, hắn lần đầu tiên mộng thấy Phất Vân, còn cùng nàng triền miên trong mộng một phen.
Nhưng tỉnh lại, nguyên lai chỉ là một giấc mộng!
Lẽ nào, đó không phải là mộng? Sắc mặt hắn nhất thời cả kinh, trong con ngươi tràn đầy khiếp sợ hồ nghi.
Dạ Quân Ly cười lạnh nói: “Phụ hoàng nghĩ ra rồi sao? Mười chín năm trước, ngươi say rượu thất đức lăng. . . Nhục phu nhân của Ngọc Quy Trì, nàng châu thai ám kết sinh ra một tử một nữ, Thanh Hoan và Phi Trần đều là cốt nhục của ngươi, cốt nhục thân sinh!”
“Phụ hoàng, hôm nay nhi thần nói ra gièm pha của ngươi, cho ngươi mất hết mặt mũi, không bằng xử tử nhi thần luôn đi! Phản chính, ta sống ở trên đời này đã không có chút nào ý nghĩa! Mong rằng phụ hoàng thành toàn!” Dạ Quân Ly nhấc áo bào lên, quỳ xuống trong khắp bầu trời tuyết.
Một bên Mạnh Thanh Hoan sớm bị cả kinh hồn phách câu tán, nàng nghe được chút gì? Dạ Quân Ly nói nàng là. . . nữ nhi của Dạ Đình Giang?
Không, đây không phải là thật!
Ánh mắt của Dạ Đình Giang hơi lắc lư, đáy mắt tạo nên một mảnh gợn sóng, hắn ngẩng đầu ánh mắt tràn đầy phức tạp nhìn Mạnh Thanh Hoan, thanh âm khẽ run: “Nàng thật là nữ nhi của trẫm? Trẫm có nữ nhi?”
Dạ Quân Ly cúi đầu, khóe môi vung lên một tia phúng cười: “Phải, nàng không phải họ Ngọc mà là họ Dạ, là nữ nhi của phụ hoàng, muội muội của nhi thần!”
Dạ Đình Giang tựa hồ có chút kinh hỉ, mười chín năm trước hắn lđã