Trích Đoạn :
Người trong cung rất sợ Lang Trạm, sợ toàn thân quyền thế của chàng, sợ đôi mắt dữ tợn cay độc đó của chàng.
Nguyễn Anh cũng vậy.
Lại không biết người đàn ông này trong lòng sớm đã nhớ đến nàng hàng nghìn hàng vạn lần.
Nguyễn Anh luyến tiếc sinh mệnh, từ lúc theo cô cô vào cung đã hành sự dè dặt, tiếc rằng chuyện xui xẻo luôn tìm đến nàng.
Có phi tử sanh non, nàng vào ngục;
Cô cô bị hãm hại, nàng vào ngục;
Thái hậu thần bí mất tích, nàng vào ngục;
……
May mắn thay, mỗi lần vào giây phút nguy cấp thái tử gia hung thần đó luôn lấy mọi danh nghĩa đến giúp nàng.
“Điện hạ, ơn cứu mạng, không có gì để báo đáp, chỉ có ... ...”
“Được, cô gia lấy nàng ... ...”
“Làm trâu làm ngựa ... ... ối, lấy dân nữ?”
Thái tử gia cuối cùng thất bại: “ ... ...”
Bình luận truyện