Thừa Tướng Yêu Nghiệt Sủng Thê

Thiếu


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Mẹ tớ là Thái Hậu.

“Thật sự là manh động, cứ tưởng giết chết tiểu nhị chúng ta sẽ không biết ai là người đứng sau giật dây sao?” Thư Nghiễn tức giận bước ra khỏi quán.

“Chủ Thượng, chỉ cần chúng ta đẩy nhanh tốc độ thì trong ngày sẽ đến Hoàng thành Đông Lăng, ngài có muốn vào thành hay không?” Thư Nghiễn dò hỏi ý tứ của Thanh Linh.

“Đi vào.” Thanh Linh nói.

Xe ngựa đi qua phụ cận núi Đại Hoàn, nơi này vắng vẻ không người, nghe nói tất cả các ngày trong năm ở đây luôn có bộ dạng như vậy.

Mọi thứ yên tĩnh đến quỷ dị, gió phất phơ thổi, cành cây đong đưa. Tiếng bánh xe nghiền cát đá trở nên cực kỳ rõ ràng, chắc chắc có việc gì đó là lạ đang diễn ra.

“Chủ Thượng, có mai phục!” Giọng Thư Nghiễn vừa dứt liền nghe thấy tiếng thở dốc cùng tiếng binh khí chạm nhau.

Xe ngựa đột nhiên tăng tốc, Thanh Linh ngã đầu ra sau, suýt chút nữa lật người ra khỏi xe.

“Chủ Thượng, ngựa bị trúng thuốc phát cuồng rồi!” Thư Nghiễn vội vàng la lên.

Thanh Linh hất tấm mành lên, phát tín hiệu cho thuộc hạ vẫn còn ẩn thân gần đó.

Ngựa trúng độc, chạy được một lúc liền lăn ra chết. (MTLTH.dđlqđ)

Người của Thanh Linh rất nhanh đã ra chiêu cản lại, đối phương ẩn trong bóng tối cũng đồng thời xuất hiện. Họ tràn ra từ mọi nơi bao vây lấy Thanh Linh
ở bên trong.

Tiếng nữ tử cười thanh thúy vang lên từ xa đến gần, kèm theo đó là tiếng lá xào xạc bị giẫm dưới chân.

“Bản Công chúa còn đang không hiểu sao biểu muội ngươi chỉ với một bức thư của ta liền cứ thế mà lên đường đến Đông Lăng, không ngờ là đã sắp xếp người âm thầm bảo vệ.”Cơ Khinh Hoa đẩy một chiếc xe lăn từ từ lại gần.

Trên xe lăn là một nam tử đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt, mặt nạ có hoa văn mà vàng kim xinh đẹp tinh xảo. Đường nét gò má bên còn lại tuấn tú, trắng nõn. Thế nhưng miệng hắn lại không có môi, bộ phận vốn là môi lại xuất hiện những vết sẹo xấu xí ghê tởm.

Tuy miệng hắn nhìn rất kinh khủng nhưng vì có một chiếc mặt nạ hoàn mỹ mà người ta thường bỏ quên điều này. Cũng bởi có chiếc mặt nạ hoa văn màu vàng kim này càng khiến cho khuôn mặt hắn trở nên nửa chính nửa tà.

Mất môi, lại bị tàn phế, Thanh Linh không cần nghĩ nhiều cũng đoán ra được kẻ ngồi trên xe lăn là ai.

Hách Liên Dực ngồi trên xe lăn, khí chất quý khí trời sinh lại chưa 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện