Hiện tại có bốn tầng cao ốc được xây đối chiếu, Lý An Đăng vào trong quan sát.
Hắn hỏi qua Ngô Như Cầm, công trình dựng lên thành công đương nhiên cả hai bên đều có lợi nhuận.
Hắn bắt đầu cảm thấy kỳ quái, hỏi về chuyện thi công.
Ba tháng trước đã có hai người công nhân bị tai nạn chết, vì thế bên Ngô Như Cầm mới lấy chuyện quản lý không nghiêm ngặt, giành lại quyền lợi cho lần này.
Lý An Đăng nhờ Ngô Như Cầm lấy ảnh vệ tinh công trình, xem một chút, sau đó cùng cô ta đi một vòng quanh khu vực.
Cuối cùng hắn mới quả quyết, xây lên chỗ này ngược lại gây hại nhiều hơn, ảnh hưởng đến mạng người.
Hoàng Diệp là trợ lý công ty đối tác, cho dù không giúp Ngô Như Cầm nhưng sao lại tự hại bên phe mình.
Điểm này hắn không hiểu, còn có nguyên nhân đằng sau.
"Gặp đơn không gặp song, gặp song quỷ tới gõ, phương nam khoá thiên môn, phương bắc trấn cao lầu." Hắn chỉ điểm cho Ngô Như Cầm, phá bỏ một số cửa sổ, thay đổi cửa chính.
"Đơn giản như vậy sao?" Ngô Như Cầm lấy điện thoại chuyển đến cấp dưới phân phó.
"Tạm thời sửa đổi phong thủy một chút!" Lý An Đăng nói.
Hắn nghĩ Hoàng Diệp biết rõ phong thủy, không lý do gì thấy xây dựng như thế này lại không ngăn cản.
Trừ phi...!Đây là cố ý, hoặc từ đầu đã đưa ra ý kiến như vậy.
Tối, Lý An Đăng và Trần Đại Long chạy ra nghĩa địa.
Lý An Đăng đánh cuộc gọi đến cho bác Năm.
"Bác Năm, giúp con đóng một quan tài, đặc thù một chút!"
"Ta cũng có quen một người chuyên đóng quan, nói đi!"
"Gỗ bách, trên nắp quan tài dùng máu gà trống vẽ Khu Ma Diệt Tà Phù!"
"Lần này nghiêm trọng như vậy sao? Được, cần gấp không?"
"Càng sớm càng tốt, bác Năm nhớ thúc đừng qua khỏi ngày mai, con sẽ thêm tiền cho họ!"
Xe đến nghĩa địa, Lý An Đăng và Trần Đại Long xông cửa đi vào như mọi khi.
"Tôi giải thích cả buổi cô ta mới chịu hiểu, nếu không nhất quyết đi đến đây cho bằng được! Anh nói xem tôi có khổ không?" Trần Đại Long không ngừng than vãn.
Lý An Đăng cười.
"Có được cô vợ xinh đẹp còn nói khổ? Anh về nhà vợ đảm bảo sung sướng!"
"Điểm này đúng! Cô ta nói tôi về nhà chỉ lo chuyện bếp núc, mọi việc trong nhà đều do cô ta quản lý!" Nói đến đây Trần Đại Long rùng mình.
Đột nhiên có được cô vợ từ trên trời đáp xuống, còn đeo cho cậu một cái tạp dề nội trợ.
Tâm sự với Tuyết Tình, cậu biết cha nàng đã mất, cho dù thế nào nàng cũng phải cưới được cậu, hoàn thành tâm nguyện của cha.
Cậu thở dài.
"Tất cả cũng vì bậc phụ huynh, hôn nhân thế này làm sao có tình cảm? Nhưng tôi không dám nói, nhìn cô ta quá ngây thơ, sợ chạm vào trái tim mỏng manh..."
"Chẳng qua phong tục như vậy, Tuyết Tình chưa hẳn sẽ không có tình cảm với anh!" Lý An Đăng an ủi một câu.
Trần Đại Long lại nói.
"Không phải vì tôi đẹp trai sao?"
Lý An Đăng nhìn qua, sau đó không nói gì nữa.
Cả hai đi tuần, đến phần đất dưỡng thi, Lý An Đăng ra hiệu đừng đến gần.
Ngôi mộ bị sét đánh nứt thấy rõ, ngoài ra không có chuyện gì khác.
"Anh tính thế nào?" Trần Đại Long nói.
"Bạch cốt tinh có lợi hại như hành thi không? Có đẹp như trong phim không?"
"Nếu bạch cốt tinh là mặt trời, hành thi là đom đóm!" Lý An Đăng nói, nhìn thấy sắc mặt Trần Đại Long liền thay đổi, hắn nói tiếp.
"Còn phần nhan sắc, đợi ngày mai anh sẽ thấy!"
Lý An Đăng không dám đến gần mộ địa này, sợ bạch cốt tinh bất ngờ tỉnh lại, lúc đó quả thật lớn chuyện.
Sau khi độ kiếp, đồng ý nó đã mạnh hơn, nhưng cũng cần thời gian để dưỡng thương.
Cả hai đi ra xa, ngồi trên một mộ phần.
Lý An Đăng đốt nhang đuổi muỗi, một cây đèn dầu.
Trên mộ có hộp đậu phộng rang muối, mỗi người cầm một bình rượu « Vạn Niên Hồ Đồ».
Hắn thường xuyên cùng sư phụ uống rượu, đến khi say rượu thì hai sư đồ một lời không hợp liền đánh nhau, tình cảm khó mà nói hết.
"Anh muốn học đạo pháp không?" Lý An Đăng đột nhiên nói.
Trần Đại Long bất ngờ nhìn hắn một hồi.
"Muốn! Anh thấy tôi có tư chất đúng không?"
"Ừm!" Lý An Đăng bất đắc dĩ thừa nhận, ném đậu phộng vào miệng nhai.
"Đầu tiên tôi sẽ giúp anh mở thức thần!"
"Đó là gì?"
Lý An Đăng nốc ngụm rượu, đáp.
"Mỗi