“Học sinh tâm đắc mà tôi vô cùng yêu thích”
…
Nhóm thực tập sinh trên sân hít sâu.
Khán giả mừng quýnh lên.
[Cứu binh tới rồi! Yên tâm yên tâm rồi, mỗi lần boss ra sân đều chấn động lòng người!]
[Thảo nào lần này No.1 lại đóng vai NPC, thì ra là hệ thống chủ muốn giảm độ khó một xíu.]
[Phó bản này hơi ngột ngạt, em muốn chuyển qua kênh khác xem, các chế có đề cử khu nào không ạ?]
[Con tàu du lịch hạng sang của cấp A bên cạnh sắp vào Bắc Băng Dương, đang bị quái vật biển để mắt tới, khu Olympus bên kia vọt mẹ lên cấp Thần chiến rồi, đảo hoang thì gặp vấn đề sinh tồn, bọn họ đang gặm vỏ cây bên bển, chính ra đến giờ phút này, phó bản trường học đỡ ám ảnh nhất, hơn nữa có No.1 nên tỉ lệ người xem cũng cao nhất.]
[Đi gì mà đi, cô em đừng đi, xem phó bản này đi! Dựa theo những phó bản mà big boss từng lướt qua, rất có thể phó bản này cũng sẽ bị hủy diệt hihi hoho, tôi rất mong chờ được tận mắt chứng kiến cảnh ấy!]
[Tôi cũng rất mong chờ +10086.]
Một bên khác, trong sự chờ đợi của mọi người, trái lại Tông Cửu chỉ thấy Ác ma chập mạch cmnr.
Cứu kẻ thù thì thôi, bây giờ còn giở trò này?
Ác ma khoác thân phận NPC giáo viên mà Tông Cửu vẫn dám sủi hẹn với hắn, giờ còn trông mong cậu thực hiện lời hứa, đúng là nằm mơ.
Hơn nữa dù No.1 không ra tay, cậu vẫn có thể giải quyết êm xuôi, vốn không cần hắn thò tay vào làm chi.
Dù nói vậy, nhưng Ác ma đã sẵn sàng cống hiến thì Tông Cửu cũng vui lòng nhận lấy.
Chủ nhiệm giáo dục có chút không nhịn được, “Thầy Nam này, mặc dù thầy là giáo viên do trường tôi đặc biệt mời về, nhưng lũ học sinh này không học hành đàng hoàng, đạo đức bại hoại, ý đồ phá hỏng nội quy và quy định của trường.
Không thể bỏ qua nhẹ nhàng như vậy được, phải có cách gì trừng phạt chúng nó mới xong.”
No.1 cười khẽ một tiếng, âm cuối nâng tone ẩn chứa sự lạnh lùng, “Rất đúng, nhưng đây là những học sinh có thành tích xuất sắc của trường này, nhỡ các em không chịu nổi, tỉ lệ trúng tuyển của trường sẽ bị ảnh hưởng, thầy nói có đúng không?”
Trúng phóc vấn đề.
Tay chủ nhiệm giáo dục run bần bật, lau mồ hôi trên đầu.
Người trước mặt tiếp tục dùng lời dẫn dắt, “Nếu ghi lỗi nặng, những học sinh giỏi này gặp điều gì không may, chắc chủ nhiệm cũng khó bàn giao với cấp trên, chi bằng đổi cách phạt đi.”
“Hơn nữa…”
Ác ma tóc đen híp mắt, “Cậu bạn học mà ông chỉ mặt muốn đưa đi đầu tiên, chính là học trò tâm đắc mà tôi vô cùng yêu thích.”
Hắn cố tình nhấn mạnh mấy chữ ‘vô cùng yêu thích’.
Tông Cửu: “…”
Đúng là vô cùng yêu thích, yêu thích đến nỗi tiết sinh học chỉ gọi cậu trả lời câu hỏi, trả lời không được thì phạt đứng.
Nhưng sau bao phen chơi xấu như thế, thành tích môn sinh của Tông Cửu bỗng chốc tăng mạnh, lần trước cậu thi được chín mươi mấy điểm, đứng đầu cả khối, cũng tuyệt quá chừng.
Chủ nhiệm giáo dục nghe xong, lưng vã mồ hôi lạnh.
Lúc trước ông ta đâu nghĩ nhiều được thế.
Giờ bị Ác ma thức tỉnh mới nhớ ra những người này chính là top10 toàn khối.
Nếu bắt được chủ mưu ghi lỗi nặng thì còn dễ, nhỡ bị phạt khiến họ không phát huy tốt trong kỳ thi tháng vài ngày nữa, ông ta sẽ bị cấp trên hỏi tội.
“Thầy Nam nhắc chí phải, đây đều là học sinh xuất sắc của trường ta, cho dù mắc sai lầm, thiên tử mắc sai lầm sao có thể cùng tội với dân mọi?”
Chủ nhiệm giáo dục bụng phệ nói đặc quyền mà nghe như điều đương nhiên, chẳng bận tâm tới sắc mặt của những thực tập sinh xếp cuối các lớp.
Cuối cùng, sau khi có sự can thiệp của ai đó, chuyện nộp bài trắng tập thể cũng coi như sấm to mưa nhỏ, nhẹ nhàng bỏ qua.
Yêu cầu duy nhất của phòng giáo dục là các lớp trưởng phải duy trì mười hạng đầu trong kỳ thi tháng tiếp theo, nếu không vẫn phải ghi lỗi nặng.
Sau chuyện hôm nay, mọi người đã có nhận thức mới về sự thiên vị dành cho học sinh xuất sắc của trường trung học Số 1.
Với phương châm sâu sắc “thành tích học tập tốt chính là kim bài miễn tử”, mọi người càng cố gắng học tập.
Đồng thời, sự kiện lần này kết thúc cũng thông báo hiệp ước đồng minh mà các thực tập sinh kết thành đã hoàn toàn hết hiệu lực.
Trong phó bản hiện tại, điều ấy có nghĩa nhóm thực tập sinh không thể hợp tác được nữa.
Liên minh tan vỡ, cục diện đối chọi gay gắt càng trở nên nghiêm trọng.
Mặc dù mấy người cấp S Phạm Trác và Phù thủy đen không nói gì, nhưng các thực tập sinh bất mãn trên sân tập cũng dần bị cô lập.
Thành viên các lớp đều bo bo giữ mình, tránh gặp rủi ro.
Kỳ thi tháng bị hoãn lại ba ngày, trong ba ngày đó, học sinh các lớp lao đầu học như điên.
Phạm Trác tìm tới Tông Cửu, hai người có một cuộc nói chuyện riêng rất lâu.
Giọng hắn ta vẫn lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng sau ngữ điệu ấy vẫn là sự quan tâm sâu sắc, “Tốt nhất cậu nên hạn chế tiếp xúc với No.1, năng lực của hắn có vấn đề, cũng rất đáng sợ.”
Ngay cả No.2 quanh thân tràn ngập ý chí kiên cường cũng đánh giá No.1 như thế, có thể thấy tên kia đã để lại ấn tượng ra sao trong tâm trí những Người sống sót ở vòng lặp vô hạn.
Tông Cửu đoán, có lẽ Phạm Trác thấy màn tương tác của cậu và No.1 trên sân tập nên mới cố ý tìm cậu.
Lúc trước đã nói, mặc dù hai người không quan tâm đến hôn ước nhưng nể tình trúc mã, Phạm Trác đối xử với cậu cũng coi như hết lòng hết dạ.
Giống như anh cả chăm sóc em trai, chuyện gì không liên quan đến vấn đề nguyên tắc, giúp được ắt sẽ giúp.
Vậy mới thấy, chỉ cần nguyên chủ sống thêm một phó bản là sẽ ôm được đùi vàng, tiếc thật.
Nhớ đến lá bài cậu rút cho Gia Cát Ám và Ác ma, ánh mắt thanh niên tóc trắng đảo quanh, cậu quyết định tìm hiểu chỗ thủ lĩnh Dạ tộc, xem có moi thêm được tin gì không.
“Tiên đoán?”
Hiển nhiên, Phạm Trác đã biết lời tiên đoán đó.
“Đúng là có chuyện này.”
Là thủ lĩnh một thế lực lớn, chắc chắn hắn ta luôn biết nhiều tin tức hơn người thường.
Quỷ Cốc Tử đã trở thành nhân vật đình đám, nổi tiếng một thuở trong vòng lặp vô hạn, không chỉ được các thực tập sinh sau này nhắc đến, mà còn để lại manh mối và tài liệu trong các thế lực.
Mười năm trước, Quỷ Cốc Tử nổi tiếng như mặt trời ban trưa thời ấy, quyết định phá hủy vòng lặp vô hạn mãi mãi không thể thoát ra.
Tùy tùng của ông khác với Ác ma, sự cường đại của Ác ma khiến mọi người e sợ, chỉ dám ngóng theo bóng lưng, tôn thờ hắn chứ không dám tiến lên.
Còn Quỷ Cốc Tử lại là một thủ lĩnh chân chính, có thủ đoạn có mưu tính, đồng thời cũng có hoài bão và lý tưởng cao cả, tài ăn nói hơn người, trong thế giới vòng lặp đầy bóng tối này, hiếm ai không lay động trước mục tiêu của ông.
Hơn nữa mục tiêu cuối cùng của Quỷ Cốc Tử có lợi cho mọi người, mặc dù tính ông cũng quái dị như những cao nhân ẩn sĩ, nhưng phải công nhận ông đã dùng lý tưởng vĩ đại đó để tập hợp rất nhiều người cùng chung chí