Một vị Chân Quân đã ngã xuống tại đây.
Kỳ Hoàng Na và những đệ tử của Bạch Vân Quán ai nấy ngây ra như phỗng, không thể tin nổi.
Sâm trưởng lão mạnh mẽ là thế, sức mạnh đủ để chấn động đất trời, trấn áp Bạch Vân Quán mà lại bị Diệp Thành thẳng tay giết chết như vậy? Quả thật đã lật đổ tam quan của bọn họ.
Ông ấy là một vị tiên nhân đấy!
“Kẻ nào chủ trì Bạch Vân Quán lăn ra đây!”
Diệp Thành một kiếm giết chết Sâm trưởng lão, sau đó không nhìn lấy một cái, một tay ôm Thẩm Minh Nhan từ từ bay lên không trung.
Giọng nói anh như sấm đánh, vang vọng trên bầu trời của lâu đài cổ kính một nghìn năm, chấn động trăm dặm.
Các đệ tử Bạch Vân Quán đồng thời ngẩng đầu lên, nhìn thấy người đàn ông được bao phủ trong ánh sáng vàng.
“Chuyện gì vậy?”
Mọi người vô cùng kinh ngạc.
“Vù vù vù!”
Từng luồng khí tức đáng sợ từ mọi nơi trong Bạch Vân Quán thức tỉnh, từng luồng ánh sáng rực rỡ vọt thẳng lên trời.
Mỗi một luồng sáng đều đại diện cho một vị Chân Quân tung hoành tông môn Thượng cổ.
Một luồng, hai luồng, ba luồng…
Trong Bạch Vân Quán vụt lên mười hai luồng sáng, tổng cộng mười hai vị Chân Quân.
.
Truyện Dị Giới
Trừ Quán Vân tiên tử ra, tất cả Chân Quân của Bạch Vân Quán đều tập hợp ở đây.
Bạch Vân Quán là nội hàm thâm sâu của thất đại huyền môn, đến bây giờ có thể nói là thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn, vượt xa những thế gia bình thường.
“Trời ạ, các trưởng lão cùng hiện thân, dù là đại hội sơn môn mười năm một lần cũng không náo nhiệt như vậy”.
Các đệ tử chậc lưỡi nói.
“Cậu là ai? Vì sao lại gây náo loạn Bạch Vân Quán, bắt đệ tử của tôi đi?”
Một người phụ nữ xinh đẹp mặc trang phục trong cung, một bộ váy tím kèm thắt lưng lụa mỏng, khí chất uy nghiêm nói.
Bà ta có tu vi cao nhất trong các Chân Quân, cũng là một trong những người đứng đầu các tông phái, phó cung chủ Bạch Vân Quán - Kiểu Nguyệt tiên tử.
“Thẩm Minh Nhan là bạn tôi, Bạch Vân Quán đưa cô ấy về sơn môn không những không chú tâm bồi dưỡng, mà ngược lại để đệ tử mình đánh mắng sỉ nhục cô ấy, còn định đưa cô ấy đến Thánh Thiên Cung để người ta soát hồn đoạt phách.
Bạch Vân Quán các người đối đãi với đệ tử của mình như vậy sao?”
Diệp Thành lạnh lùng nói.
Kiểu Nguyệt tiên tử lập tức cảm thấy quẫn bách.
Chuyện soát hồn đoạt phách có thể làm nhưng không được nói ra ngoài.
Dù sao Thẩm Minh Nhan cũng là đệ tử của Bạch Vân Quán, cái danh tiếng đưa đệ tử đi nơi khác cho người ta soát hồn đoạt phách thật sự quá khó nghe.
Kiểu Nguyệt tiên tử nhất thời không thể quan tâm chuyện Thẩm Minh Nhan là một người thế tục sao có thể quen biết người bạn là Diệp Thành.
Bà ta định mở miệng giải thích.
Kỳ Hoàng Na ở bên dưới thê lương nói:
“Phó cung chủ, Sâm trưởng lão đã bị hắn giết rồi”.
“Cái gì?”
Các Chân Quân của Bạch Vân Quán kinh ngạc, lần lượt nhìn lên, quả nhiên nhìn thấy thi thể Sâm trưởng lão đứt rời từng mảnh.
Vẻ mặt Kiểu Nguyệt tiên tử trở nên lạnh lùng, trong mắt tràn ngập lửa giận:
“Hóa ra cậu cố ý tới làm loạn, quấy nhiễu Bạch Vân Quán!”
“Nếu Bạch Vân Quán không cho tôi một lời giải thích thì tôi cũng không ngại giết hết các người”, Diệp Thành thản nhiên trả lời.
“Hay, hay lắm!”
Các Chân Quân ai nấy đều tức giận.
Một mình đánh sơn môn của thất đại huyền môn, đúng là cứ như trò cười.
Thất đại huyền môn đứng đầu tông môn Thượng cổ mấy nghìn năm, thực lực đáng sợ thế nào, một người thì sao có thể chống lại được? Dù là Vấn Kiếm lão tổ cũng không dám nói một mình mình có thể chống lại một phái.
“Bày trận, cho vị đạo hữu này biết căn cơ của Bạch Vân Quán chúng ta”.
Kiểu Nguyệt tiên tử lạnh lùng ra lệnh.
Cuối cùng bà ta cũng bị cơn giận làm mờ đầu óc.
Bàn về sức chiến đấu, Sâm trưởng lão có thể xếp vào năm người đứng đầu Bạch Vân Quán, vậy mà lại bị Diệp Thành giết chết, hơn nữa trông có vẻ còn không có cơ hội để phản kháng.
Trong lòng Kiểu Nguyệt tiên tử đã đánh dấu Diệp Thành là nhân vật cực kỳ nguy hiểm, xem như một tồn tại ở cấp bậc người đứng đầu tối cao, đương nhiên phải thận trọng đối phó.
“Ầm!”
Mười hai vị Chân Quân đồng thời tạo pháp quyết.
Từng hoa văn pháp thuật, phù ấn xuất hiện bên trên bức tường của cung điện cổ kính.
Lúc này, Bạch Vân Quán được xây dựng từ băng tuyết vạn năm lấp lánh trong suốt, tựa như một tượng băng sáng ngời.
Vô số ký hiệu bay lên không trung, cuối cùng dần dần ngưng tụ thành một trận pháp to lớn.
Dường như có thể nhìn thấy một con phượng hoàng khổng lồ bằng băng đang bay lượn trên bầu trời Bạch Vân Quán.
Đại trận hộ cung!
Đây là trận pháp tuyệt thế do các Thiên Quân, Chân Quân để lại, đủ để trấn áp mọi thứ.
Dù là người đứng đầu tối cao bị trận pháp này vây khốn cũng sẽ bị trấn áp.
Bây giờ nó được mười hai vị Chân Quân cùng nhau khống chế, uy lực của nó lại nâng cao gấp mấy lần.
“Gầm!”