Khoảnh khắc này không biết có bao nhiêu người đau khổ rơi lệ, không bằng lòng chấp nhận.
Bọn họ ở trên cao này cả nghìn năm, luôn cho rằng tông môn thượng cổ là tiên giới, tiên cảnh, tiên môn, còn trái đất ở đối diện chỉ là chốn phàm trần, là nơi của một đám ngu si đần độn sinh sống.
Bọn họ vốn dĩ rất khinh thường Trái Đất.
Ai ngờ rằng, hôm nay Diệp Thành dùng sự uy dũng, vô địch của mình để đạp nát cái thế giới này, trở thành chủ nhân của tông môn thượng cổ.
“Triệu tập các chiến binh, tập hợp tất cả Chân Quân, chúng ta tiến công Thánh Thiên Cung, liều mạng với tên họ Diệp kia, đế hắn biết rằng tông môn thượng cổ vẫn luôn có những nam nhi sục sôi nhiệt huyết, tông môn thượng cổ sẽ không lùi bước!”
Rất nhiều người làm loạn nhưng một bộ phận lớn người thì đứng im nhìn.
Chủ nhân của tông môn thượng cổ là thất đại huyền môn.
Hàng ngàn năm qua, mọi quyền lợi của tông môn thượng cổ đều nằm trong tay các đại huyền môn và Liệt Diễm Cốc.
Đổi chủ nhân của tông môn thượng cổ cũng chẳng ảnh hưởng gì nhiều đến các tán tu Chân Quân, các thế gia vừa và nhỏ.
Còn những người dân thường sẽ chẳng càng để tâm.
Dù sao ai trở thành chủ nhân của tông môn thượng cổ, bọn họ cũng phải khép nép mà “nộp thuế”.
Mấy chuyện đổi chủ thực sự cách quá xa bọn họ.
Quân Lâm Sơn.
Sau khi biết được tin tức, các trưởng lão của nhà họ Lâm lập tức ngẩn người tại chỗ, không dám tin vào những gì đang diễn ra.
Rất nhiều trưởng lão giậm chân đấm ngực, thầm hận sao Lâm Trí Xung lại lôi Lâm Cửu Nhi từ Huyền Cơ Môn xuống.
Cho dù Diệp Thành vẫn nhận Lâm Thất Thất
Nhưng pha kéo đó quả thực đã chặt đứt vinh quang của nhà họ Lâm nghìn đời nay.
“Nhà họ Lâm chúng ta vốn dĩ có thể lên tông môn thượng cổ, thay thế Liệt Diễm Cốc, thậm chí trở thành đệ nhất thế gia ở Hoa Hạ nữa!”, các vị trưởng lão thở dài.
Còn Lâm Trí Xung ở thành Huyền Đô cách xa đó cũng bắt đầu hối hận.
Tại thất đại huyền môn, bầu không khí ngột ngạt vô cùng, các đệ tử, trưởng lão đều buồn bực vô cùng.
Trận đầu tiên, thất đại huyền môn tổn thất rất nặng nề.
Tất cả tiên bảo, linh bảo đều hỏng, mười hai vị thủ lĩnh chủ tông bị ngã xuống, gần 100 Chân Quân bỏ mạng.
Hiện giờ, số Chân Quân mà các tông tập hợp lại không được quá 20 người, một nửa trong số đó còn tập trung ở Bạch Vân Quan.
“Diệp Thành…không, Diệp Thiên Quân muốn chúng ta đến Thánh Thiên Cung để bái kiến người, nếu không người sẽ huỷ diệt thất đại huyền môn, chúng ta đi hay không?”
Có trưởng lão hỏi.
Mọi người đáp lại bằng sự im lặng.
Việc bái kiến lần này biểu thị thất đại huyền môn quy phục Diệp Thành, thậm chí còn bị rơi vào cái bẫy trả thù của Diệp Thành, phải trả cái giá rất chát.
Nhưng nếu không đi thì tận diệt toàn môn, như vậy, sau này các đệ tử của huyền môn đều sẽ phải sống như chó mất chủ, chịu sự truy sát của Diệp Thành.
Còn những tán tu thế gia vì để lấy lòng Diệp Thành mà dốc lòng dốc sức giúp anh truy sát bọn họ.
Mọi ánh mắt đổ dồn lên người tông chủ Bạch Vân Quan.
Lúc này, chỉ có Bạch Vân Quan vẫn giữ được nhiều Chân Quân nhất, Quan Vân Tiên Tử là thủ lĩnh duy nhất nữa.
“Bạch Vân Quan bằng lòng đến bái kiến Chân Quân!”
Cuối cùng Quan Vân Tiên Tử khó khăn mở lời.
Khoảnh khắc đó, tất cả đệ tử huyền môn đều thấy mơ hồ, chỉ cảm giác có thứ gì đó bị đập vỡ.
Thứ bị đập vỡ đó chính là tôn nguyên mà bọn họ gìn giữ hàng vạn năm.
Tuy nhiên, có rất nhiều người thầm thở phào trong lòng.
...!
Trước sự dẫn dắt của Quan Vân Tiên Tử, tất cả nhưng Chân Quân còn sống sót của thất đại huyền môn nhanh chóng tiến đến Thánh Thiên Cung để bái kiến Diệp Thành.
Lúc đó, bách tiên tề tựu, các đại thế gia, gia chủ của các tông môn tụ họp.
Gần như toàn bộ Chân Quân của tông môn thượng cổ đều có mặt.
Thánh Thiên Cung, trong điện Lăng Tiêu, ánh sáng lấp lánh, tề xạ đấu ngưu nhưng tất cả mọi người đứng trong đại điện đều không dám thở mạnh, chỉ có một người đàn ông tóc tro bạc đang ngồi trên ngai vàng, ánh mắt quét một lượt chúng sinh.
“Tội nhân tham kiến Chân Quân!”
Quan Vân Tiên Tử cúi lạy.
Khuôn mặt sáng như ánh trăng của bà ta tràn đầy sự kính cẩn, phục tùng.
Bà ta mặc bộ đồ trắng, quỳ trên đất, để lộ rõ chiếc eo thon gọn cùng đường cong mỹ miều của cơ thể.
Đằng sau bà ta, các Chân Quân của thất đại huyền môn cũng quỳ xuống cúi lạy.
Các gia chủ thế gia đến đây dự lễ đều cảm thấy khó hiểu.
Trong lòng bọn họ, thất đại huyền môn cao cao tại thượng, trấn áp toàn bộ tông môn thượng cổ, thậm chí là cả Hoa Hạ.
Hôm nay, đường đường là người đứng của huyền môn lại cung kính quỳ lạy một người trần.
Điều này đã hoàn toàn phá vỡ