Ngươi coi,bao giờ thì ta có thể gặp lại gia gia? Ta rất nhớ người. Người sẽ có vẻ mặt nào khi gặp ta đây?
Lã Thụ vui vẻ mỉm cười. Cô xoa xoa hai má khiến nó trở nên ửng hồng. Theo nhịp điệp của cô,hai quả chuông đeo hai bên tay khẽ lắc nhẹ. Hành động này khiến bao kẻ mê mẩn trông theo. Bạch Thụy đặc biệt cảm thấy không vui.
Y cho Lã Thụ uống một viên hồi nguyên đan sau khi đưa cô tới núi Khổ Oa. Nó giúp cô khôi phục thương thế. Bạch Thụy chỉ không ngờ một điều,người đứng trước mặt y hiện giờ,hoàn toàn không giống một xú nha đầu tâm trạng thất thường như lần đầu tiên chạm mặt.
Ánh mắt đa tình,đôi môi ướt hé mở thêm nụ cười hút hồn. Cảm giác,Lã Thụ chỉ cần mở miệng muốn thứ gì,sẽ có hàng vạn nam nhân quỳ dưới chân cô dâng lên. Nhan sắc khuynh thành đảo thế này thậm chí còn vượt qua cả biểu muội của y,Phù Dung công chúa.
- Đa tạ ngươi. Vì đã đưa ta tới đây. Ta thật sự rất muốn được gặp gia gia.
Lã Thụ cười si ngốc. Bạch Thụy cảm thấy mặt nóng ran,tim trễ một nhịp. Xú nha đầu y biết trở thành yêu nghiệt nha đầu từ khi nào.
- Ngươi vui là được.
- Ừm.
- Từ giờ cấm ngươi cười với ai khác ngoài bổn vương - Bạch Thụy nhíu mày tiến lại nâng cằm cô lên dọa nạt - Nếu không bản vương nhốt ngươi vào lồng,không cho ngươi ra ngoài.
- Ngươi giỏi thì làm đi. Chắc ta sợ ngươi ha?
Lã Thụ chống tay vào hông,kiễng chân nâng người hướng về phía Bạch Thụy. Chóp mũi hai người chạm vào nhau. Bạch Thụy có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở của đối phương,thậm chí còn ngửi thấy mùi hương dịu nhẹ từ cơ thể ấy. Y thoáng ngây người
- Ngươi chẳng khác gì cành củi khô. Cười cho ta xem. Biết đâu ta lại ngoan ngoãn hứa với ngươi.
- Nghe ngươi.
Bạch Thụy nhoẻn miệng cười. Lã Thụ hài lòng gật gật đầu chủ động nắm lấy tay y lôi đi. Hai người dạo một vòng phố mục đích là để lấp đầy cái bụng nhỏ đang biểu tình của cô. Cô rất thích đồ ngọt trong khi Bạch Thụy thì không. Nhưng y căn bản là không thể từ chối đôi mắt biết nói kia,chỉ đành nghe theo.
- Ngon không? - Lã Thụ thăm dò.
- Ngươi cũng rất thuận mắt.
Lã Thụ "!!!!!!"
Trông cái mặt liên tục thay đổi sắc thái của cô,Bạch Thụy không nhịn nổi cười khẽ.Cô như muốn đánh người mà như muốn không đánh. Cô muốn