TIÊN LỘ YÊN TRẦN
Nguyên tác: Quản Bình Triều.
Dịch thuật: Văn Đàn Việt Nam
Quyển 2: Nhất kiếm thập niên ma tại thủ.
-----o0o-----
Chương 36: Văn địch thanh hà xử? Hữu nhân xuy đáp nguyệt tam canh.
Từ sau trận phong ba đêm đó, Tỉnh Ngôn không tránh khỏi lo lắng bất an hết mấy ngày. Chỉ là, cũng giống như sau trận đất bằng nổi sóng ở bên Bà Dương Hồ lần trước, trong mấy ngày tiếp theo, dường như lại là yên bình lặng lẽ, không thấy người thiếu nữ không hiểu từ đâu đến gây chuyện đó, trở lại Hoa Nguyệt Lâu kiếm chuyện với y.
Có lẽ, nhất định là trận phong lưu long trời lở đất tối đó, khiến người thiếu nữ tuổi mới cập kê quá xấu hổ, từ đó biết khó mà lui.
Chỉ là, tuy nữ oa nhi đó không đến kiếm chuyện, đám tỷ muội Hoa Nguyệt Lâu, cùng đám nhạc kỹ trong ban nhạc, thì thường đem chuyện đêm đó trêu chọc Tỉnh Ngôn, đều nói y tuổi tác còn nhỏ, bình thường bộ dáng lại thật thà như đếm, ai ngờ y lại lén lút ra ngoài gây nợ phong lưu...
Lúc này, nếu người chọc ghẹo y là kỹ nữ trong lầu, thì nhất định sẽ làm dáng nũng nịu, giả bộ ra vẻ trách:
"Ta nói với Trương tiểu ca này...ngươi cũng thật không biết nhìn mà...trong Hoa Nguyệt Lâu chúng ta người đẹp như mây, tiểu ca ngươi sao lại bỏ gần tìm xa chứ?...không bằng...ngươi xem xem nô gia thế nào? hi hi hi!"
Nói rồi, thì các tỉ muội ở bên xem nhiệt náo, cùng nhìn đến thiếu niên đang mặt đỏ tía tai, cười lớn!
Chỉ là, chọc ghẹo nhiều quá thì biến thành có chút nhạt nhẽo, Đối với đương sự mà nói, rõ ràng trong mấy ngày ồn ào này, Tỉnh Ngôn vốn trước đây không ai hỏi thăm, đúng là khó kiếm được khoảng thời gian thanh tĩnh.
Bất quá, chọc ghẹo cứ chọc ghẹo, đám tỷ muội thấy qua tuyệt thế dung nhan của Linh Y Nhi, lúc trêu đùa thiếu niên, cũng thầm thấy kì lạ, không biết người thiếu niên sơn dã thật thà như đếm này, làm sao dụ dỗ được một thiếu nữ dung mạo xuất sắc như thế. Tạm không nói đến dung mạo thế nào, đơn luận khí độ ẩn chứa trong các cử động giơ tay nhấc chân của nàng, vừa nhìn đã biết, thiếu nữ không biết vì sao tự nhiên đến quấy rối này, tịnh không phải là nữ nhân con nhà buôn bán tầm thường.
Nếu có người nào quá thắc mắc chỗ đó đến hỏi dồn Tỉnh Ngôn, đều bị thiếu niên linh lợi này dùng lời lái đi, không nắm được gì, thật là khiến người ta hết sức bực bội. Kì thật, nếu vì vậy mà trách tội Tỉnh Ngôn, thì thật có chút oan uổng cho y. Bởi vì bản thân Tỉnh Ngôn cho đến hiện tại, về thân phận lai lịch chân thật của thiếu nữ đó, cũng là không biết gì cả, mơ mơ hồ hồ. Mình đã mơ hồ vậy, làm sao có thể nói rõ với người khác?
Đồng thời, không tránh khỏi có kẻ nhiều chuyện thuận tiện truy hỏi y đêm đó vì sao khỏe như thế, một quyền đã đánh bay tên giang hồ lỗ mãng hết sức hung ác đó. Vấn đề này đối với Tỉnh Ngôn, đáp án còn hoang đường vô cớ hơn nữa, càng không biết mở miệng từ đâu, thiếu niên chỉ đành qua quýt "Thiên sinh đại lực", "Căm phẫn đánh ra", giải thích như thế cũng có được vài phần đạo lý.
Đem nữ tử so với nam tử mà nói, bản tính tò mò hơn, đối với mấy chuyện thêm mắm thêm muối này, trời sinh đặc biệt mẫn cảm. Nhiều nữ tử trong Hoa Nguyệt Lâu, lần này khiến Tỉnh Ngôn tiếp đãi phát mệt, hết người này đến người kia luân phiên hỏi tùm lum chuyện, khiến Tỉnh Ngôn gần như không có chút rảnh rỗi nào. Cho dù hỏi chuyện gì thì mấy ngày nay, lỗ tai của Tỉnh Ngôn đúng là không thể yên tĩnh.
Trong đám người đó, nổi bật nhất là tiểu nha đầu Nghênh Nhi vừa quen, cả ngày theo Tỉnh Ngôn hỏi về mấy chuyện đó, hơn nữa đặc biệt hứng thú đối với quan hệ giữa y và thiếu nữ, dò hỏi tùm lum. Tuy Tỉnh Ngôn làm người khoan hậu, nhưng cũng có chút chịu không thấu sự quấy nhiễu này!
Lại nói hôm nay Tỉnh Ngôn rất vất vả mới khiến tiểu nha hoàn Nghênh Nhi bỏ đi, đang vô kế khả thi, đối ảnh trường sầu. Đang lúc ngồi buồn bực, không tránh khỏi lại hồi tưởng tình cảnh đêm đó. Vừa nhớ lại, Tỉnh Ngôn liền máy động trong lòng:
"Đêm ấy nữ hài nhân ngang ngược đó chọn bài nhạc, có thể thấy rất có trình độ. Xem ra nữ oa điêu man này tuyệt không phải con