Lý Thanh Quân cầm ngọc bội, ngây người tại chỗ, trong lòng rất mờ mịt.
Tần Dịch bảo nàng ngốc nghếch, thật ra không đúng, trên bản chất, Lý Thanh Quân tuyệt sẽ không đần hơn so với Tần Dịch hắn. Bởi vì với tư cách công chúa duy nhất của Nam Ly, giống như sao vây quanh trăng, bất kể mò mẫm làm chuyện gì, dù sao phụ vương cũng sủng ái, ca ca cũng nhường nhịn, từ nhỏ đều không có tình cảnh gì cần nàng cẩn thận suy nghĩ, lâu dài cũng quen.
Vào khoảnh khắc cầm lấy ngọc bội, một cỗ điềm xấu tràn vào trong lòng, Lý Thanh Quân đột nhiên phát hiện, lần này đối mặt cũng không phải vấn đề mình gả cho ai, không phải mình khóc lóc om sòm hồ đồ có thể giải quyết, mà là đại biến chưa từng có của Nam Ly, có thể quyết định sinh tử của Nam Ly.
Tối hôm qua ca ca đuổi mình đi bàn bạc bí mật cùng Tần Dịch, nhất định là chuyện khiến cho nàng rất khó tiếp nhận.
Chỉ tiếc toàn bộ sự tình, không biết vì sao, ca ca không có nói cho mình, ngay cả Tần Dịch cũng không có, khiến cho hiện tại không biết đầu đuôi, một mảnh mờ mịt, muốn xuất lực cũng không biết nên làm gì.
Đúng rồi... Có một người, khẳng định biết rõ!
Lý Thanh Quân bỗng nhiên quay người, chạy về hướng tiểu viện của Dạ Linh.
Dạ Linh đang nằm sấp ngủ trên mặt đất, trên người bỏ thêm một cái chăn nhỏ. Đan dược ngày hôm qua Tần Dịch cho nàng là trị nội thương của con người, không quá đúng bệnh đối với loại tình huống của nàng, nhưng cũng có chút hiệu quả trị liệu, loại cảm giác thương thế đang khôi phục tẩm bổ khiến cho nàng vô cùng buồn ngủ, cho tới bây giờ đều đã ngủ năm sáu canh giờ, vẫn đang ngủ bất tỉnh nhân sự.
"Loảng xoảng" một tiếng, cửa bị đẩy ra, Dạ Linh chấn kinh mà dậy, Lý Thanh Quân rõ ràng mà trông thấy cánh trên lưng nàng đột nhiên dang ra, vẻ hung lệ trên khuôn mặt nhỏ nhắn gần như muốn cắn người.
Sau một khắc thấy rõ Lý Thanh Quân, cánh kia lập tức sụp xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng trở nên rất xấu hổ.
- Công... Công chúa...
- Dạ Linh hung quá đấy...
Lý Thanh Quân chậm rãi đi vào.
- Cái kia ha ha... Có chút cảnh giác mà thôi...
Dạ Linh chậm rãi lui về phía sau.
- Cánh của ngươi thì ra có thể chuyển động... Ta trước kia còn tưởng là áo choàng.
Dạ Linh thối lui đến góc tường, Lý Thanh Quân đứng lại ngay trước mặt nàng vài thước, cũng không quá bức bách, chẳng qua yên tĩnh mà nhìn nàng.
Dạ Linh cái đầu rủ xuống, ngập ngừng nói.
- Ta là yêu quái, công chúa.
- Trách không được, một tiểu hộ vệ như ngươi lại có viện đơn độc, còn được phái bảo vệ Tần Dịch —— mặc dù ngươi cũng không có phát huy qua chức trách bảo vệ.
Lý Thanh Quân cũng không kinh ngạc, thấp giọng nói.
- Hôm qua trong phủ yêu khí ngút trời, chính do ngươi gây ra, cho nên ca ca cùng Tần Dịch tới chỗ ngươi đàm luận. Như vậy... Ngươi có lẽ rất rõ ràng ca ca cùng Tần Dịch đang làm chuyện gì, đúng không?
- Ta thật sự không biết bọn hắn đang làm chuyện gì, ngày hôm qua Tần Dịch không đồng ý đề nghị của điện hạ, điện hạ liền tự mình rời đi...
- Đề nghị gì?
Dạ Linh ngồi xổm xuống, dùng cánh ôm lấy đầu.
- Ta không nghe rõ...
Lý Thanh Quân nhìn lông đen của nàng, lại ngẩng đầu nhìn động lớn trên nóc nhà, mép động cháy đen vẫn còn có thể thấy rõ. Nàng xem cực kỳ lâu, chậm rãi nói.
- Màu đen, yêu quái. Người giết đại ca của ta, là ngươi.
Dạ Linh nhảy dựng lên, chạy trốn hướng về hậu viện.
- Không cần chạy.
Lý Thanh Quân bình tĩnh nói.
- Nếu là ngươi, vậy cũng chính là đao trong tay Nhị ca.
Dạ Linh dừng bước.
- Trách không được Tần Dịch muốn giấu ta, hắn cũng không muốn để cho ta biết rõ những chuyện này.
Lý Thanh Quân cười tự giễu.
- Là chính ta không động não, thật ra rất nhiều dấu hiệu, chính ta đều có thể nhìn ra.
Dạ Linh cẩn thận nhìn nét mặt của nàng, lại phát hiện nàng thật sự rất bình tĩnh.
Lý Thanh Quân mở tay ra, trong lòng bàn tay là ngọc bội của Lý Thanh Lân. Thần sắc của nàng càng thêm phức tạp.
Đây là đồ vật bảo vệ tính mạng của Lý Thanh Lân, lại cho mình. Theo phản ứng của thi trùng yêu khi tiếp xúc ngọc bội mà xem, đây là bảo vật chân chính, giá trị liên thành, nói không chừng toàn bộ quốc thổ Nam Ly đều không đổi được.
- Ngươi là sơ hở lớn nhất của Nhị ca trong chuyện này, vì sao hắn không giết ngươi?
Lý Thanh Quân đột nhiên hỏi.
Dạ Linh do dự một chút, lắc đầu.
Thật ra lý do lúc trước của Lý Thanh Lân khi bảo vệ nàng là dựa vào nàng tiếp xúc với Minh Hà gì đó, hôm nay nghe có chút giải thích không thông.
Giải thích đáng tin cậy nhất, dường như thật sự là Lý Thanh Lân động lòng trắc ẩn, đang bảo vệ nàng, không tiếc vì thế lưu lại sơ hở cực lớn.
Lý Thanh Quân nhìn ngọc bội trầm ngâm.
- Bất luận tối hôm qua bọn hắn bàn bạc bí mật chuyện gì, nếu như Tần Dịch không đồng ý, vậy ta cũng không muốn biết. Ta chỉ muốn biết, Nhị ca hiện tại đang làm gì?
Dạ Linh chu cái miệng nhỏ. Vốn cảm thấy ta biết nhiều hơn ngươi, không muốn trả lời; nhưng bây giờ phát hiện ta giống như cũng không biết nhiều