“Lại là người của Chính Dương Tông”, đã biết Âm Minh tử tướng đang tấn công kết giới của Hằng Nhạc Tông, đương nhiên Diệp Thành có thể nghĩ ra kẻ đứng sau chính là Chính Dương Tông, mà Cát Thanh cướp thi thể hắn không cần nói cũng biết ông ta chính là gián điệp Chính Dương Tông gài vào Hằng Nhạc.
“Tính toán hay lắm”, Diệp Thành lạnh lùng lên tiếng: “Dùng Âm Minh tử tướng thu hút sự chú ý, để Cát Thanh nhân lúc hỗn loạn mang cơ thể mình đi sao?”
“Kẻ nào to gan vậy?”, một tiếng gầm thét vang lên từ thế giới bên ngoài, Thông Huyền Chân Nhân bước về phía đại điện, theo sau là Dương Đỉnh Thiên, Phong Vô Ngấn và nhiều trưởng lão khác của Hằng Nhạc Tông, mọi người đều đang điều khiển Thần hồng sát phạt về phía hư không.
“Âm Minh tử tướng”, Thông Huyền Chân Nhân xông tới trước tiên, vừa nhìn đã nhận ra lão già áo đen này chính là Âm Minh tử tướng.
“Bắt lại cho ta”, Thông Huyền Chân Nhân hừ lạnh.
Ngay sau đó, một Thái thượng trưởng lão xông lên, khí thế ngút trời, tu vi đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Thiên, tu sĩ cảnh giới Chuẩn Thiên đấu với Âm Minh tử tướng cảnh giới Chuẩn Thiên, ít nhất cũng nắm được tám phần cơ hội thắng.
Chẳng bao lâu lại có một Âm Minh tử tướng khác tới.
Thấy vậy, mấy người phía Dương Đỉnh Thiên lập tức sát phạt xông lên, lần này không như lần trước, lần