"A ô~~~"
Cảnh Lang đưa chiếc lưỡi đỏ thật dài liếm môi Lục Hồng,
"Bảo bối, chị không sao."
Nhìn qua thân thể to lớn mập mạp co giật, sau đó lông mày lay động.
"Ưhm."
Cảnh Lang thoải mái kêu một tiếng, ngón tay Lục Hồng lại tiến vào cơ thể cô lần nữa, chậm rãi co rúm. Một tay ôm lấy thật chặt thân người Cảnh Lang.
"Bảo bối!"
Cảnh Lang động tình, ngưỡng cổ phát ra tiếng gầm thật thấp.
"Lang nơi đó của chị thật dễ chịu."
Trong con ngươi Lục Hồng nhuốm sâu dục vọng, tốc độ ngón tay không kềm được tăng nhanh. Cảm giác ấm áp dồn chặt sắp đem cô thổi bay, thúc giục cô tiến về trước nhanh hơn, đột phá tột đỉnh dục vọng.
Vẫn còn muốn nhiều hơn, vào sâu hơn. Mong muốn được hòa làm một với Cảnh Lang phát ra chen chúc đầy trong đầu.
"A~"
Phiến môi đỏ mọng mở ra khép lại tràn ra tiếng rên rỉ, một tay Lục Hồng vòng qua ôm chặt lấy phần lưng Cảnh Lang, lòng bàn tay tràn đầy mồ hôi dính ướt hết lông Cảnh Lang, cái đuôi cũng cùng lúc vững vàng khóa trên thân người Lục Hồng, không ngừng kéo gần lại khoảng cách giữa cả hai. Muốn càng gần sát hơn,
"Ngao ô!"
Nếu không phải vì thân thể là sói, giờ phút này Cảnh Lang sớm đã xoay người áp Lục Hồng bên dưới, thật tốt dày xéo một phen.
Tốc độ chạy nước rút của ngón tay mỗi lúc một nhanh, lúc Lục Hồng thêm vào ngón thứ hai.
"Ngao!"
Cảnh Lang bị kích thích há miệng rống lên thành tiếng.
"Lang, thoải mái không?"
Giây phút Lục Hồng quan sát thấy biểu cảm của Cảnh Lang, thấy Cảnh Lang thoải mái híp mắt lại, dáng vẻ trên mặt tràn đầy chìm đắm trong mê say, cô liền từ tận đáy lòng thỏa mãn một trận. Lúc trước đều là Cảnh Lang gây cho cô vui thích, mà giờ phút này cô thế nhưng đang tự tay làm Cảnh Lang trở thành người phụ nữ của mình.
"Thoải mái. Bảo bối, vẫn có thể tiến vào thêm chút nữa."
Cảnh Lang ngước cổ, há miệng, muốn đòi Lục Hồng hôn.
"Ưhm..."
Lục Hồng chủ động đưa chiếc lưỡi ra, nhẹ nhàng lướt qua đầu lưỡi Cảnh Lang, tỉ mỉ vuốt ve cọ lên. Động tác trên tay cũng càng lúc càng nhanh, các nếp thịt co rúc lại cũng ngày càng nhanh, cắn thật chặt lấy ngón tay cô, khiến cô nửa bước cũng khó đi. Mỗi một lần Lục Hồng chạy nước rút, sẽ dẫn đến các nếp thịt một trận phản kháng. Mà cô cũng dần dần cảm giác thấy lượng nước trong tiểu động ngày càng đầy, sợi tơ sền sệt chằng chịt rậm rạp giống như tấm lưới, cuốn lấy ngón tay cô.
"Lang có phải sắp rồi không?"
Cằm cọ lên lớp lông nhung trên lỗ tai, Lục Hồng thở hổn hển nói.
"Ô..."
Cảnh Lang chỉ nặn ra được một tiếng khàn để đáp lại.
Nhìn Cảnh Lang như vậy, Lục Hồng bỗng nổi lên tâm xấu xa, tay đang cử động bỗng rút ra, chọc cho thân thể nhạy cảm của Cảnh Lang giật mình.
"Ô!"
Cảnh Lang bất mãn kêu một tiếng, mở hai mắt đang nhắm chặt lên, chỉ là trong con ngươi màu lam vẫn rất đục ngầu.
"Bảo bối khi dễ chị."
Cảnh Lang há miệng, hai tai trong nháy mắt cụp ra sau. Ngón tay thon dài của Lục Hồng lây dính sợi chỉ bạc sền sệt, khóe miệng cong lên.
"Trở người lại, nằm sấp xuống."
"Ô?"
Cảnh Lang thấp thấp kêu một tiếng, tuy rằng cực kỳ không tình nguyện, nhưng mà vẫn thành thật lật người lại, nằm sấp trên giường.
"Thật ngoan~"
Lục Hồng há miệng ngậm lấy cái tai xù lông của Cảnh Lang, mút mát lấy.
"Ô ô! Đừng ngậm lỗ tai."
Hai chi trước của Cảnh Lang vùng vẫy duỗi thẳng ra trước. Ngón tay Lục Hồng không chút báo trước đâm thẳng vào tiểu động.
"A ô ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !"
Trong nháy mắt ngón tay tiến vào, tường thịt nhanh chóng co rút một trận, dịch thể ấm áp theo hạ thể phun ra, thấm ướt lòng bàn tay Lục Hồng.
Đạt tới cực đỉnh khoái cảm, khiến Cảnh Lang ngước cổ gào lên một tiếng, cái đuôi của cô cũng theo bản năng duỗi thẳng ra.
Cảm giác chân thực theo ngón tay truyền thẳng tới tim, Lục Hồng ôm thân người Cảnh Lang, đang thoải mái nhẹ nhàng rên rỉ. Đợi bên trong tiểu động ngừng co rút, cô mới chậm rãi rút ngón tay ra.
Toàn bộ thân người cảnh Lang vô lực xụi lơ ngã lên giường lớn, Lục Hồng liền bên trên lớp lông mềm mại, nằm lên lưng cô. Hai người cùng thở hổn hển, Cảnh Lang mệt mỏi nhắm hai mắt lại.
"Lang..."
Lục Hồng nhìn một chút dâm thể sền sệt trên lòng bàn tay, trong màu trắng hòa lẫn một chút màu đỏ.
Trong bụng vừa cảm động vừa đau lòng, một tay chậm rãi xoa bụng cho Cảnh Lang, sợ cô ấy sẽ vì kịch liệt vừa rồi mà khó chịu.
"Ô..."
Nhận ra cảm xúc ấm áp trên bụng, Cảnh Lang vốn sắp chìm vào mộng đẹp, thì co giật hai cái tai, vô cùng không tình nguyện mở mắt lên.
"Bảo bối..."
Ủy khuất lớn tiếng kêu lên, hai con ngươi mông lung mờ mịt chớp chớp, đáng thương quay đầu lại nhìn Lục Hồng.
"Sao vậy? Không thoải mái sao?"
Lục Hồng khẩn trương nhìn cô, động tác trên tay lại cũng không dừng lại.
"Chị buồn ngủ..."
Cảnh Lang uể oải trả lời một câu.
"Vậy ngủ đi."
Ánh mắt Lục Hồng ôn nhu nhìn Cảnh Lang.
Vợ, tay em cứ nhích tới nhích lui, người ta làm sao mà ngủ!
"Tay..."
Cảnh Lang rũ thấp đầu, nửa xấu hổ nói.
"Hửm?"
Lục Hồng vẫn chưa hiểu cho nên vẫn tiếp tục xoa bụng cho Cảnh Lang.
"A ô! Bảo bối, đừng sờ loạn mà!"
Cảnh Lang rốt cuộc không nhịn được hô lên.
"A?"
Lục Hồng bị dọa giật mình, tay hốt hoảng ngừng lại, nhưng ngón tay lại vô tình chạm tới một chỗ khác dưới hạ thể.
"Ngao ô~"
Cảnh Lang lập tức lật người lại, ở trên giường bốn cẳng hướng lên trời run rẩy.
"Đây là..."
Giờ phút này Cảnh Lang đã không dám tưởng tượng tiếp theo Lục Hồng sẽ có hành động gì, cảm giác vừa rồi rõ ràng là.
Vì vậy cô cố ý xoay người lại, né tránh đụng chạm của Lục Hồng, muốn mượn sức lăn xuống giường.
"Lang, chị làm gì vậy?!"
Lục Hồng kịp thời bắt được cái đuôi của cô, kéo cô về lại trên giường.
"Ô ô ô! Vợ, người ta buồn ngủ!"
Cảnh Lang cầu khẩn.
"Em cũng đâu nói không cho chị ngủ a."
Lục Hồng thuận thế vén lớp lông rậm rạp trên người cô lên.
"Vậy bây giờ em đang làm gì a?!"
Cảnh Lang lớn