Tuyệt Tình Thủy đi lòng vòng trong Hầu Phủ một lúc cuối cùng cũng tìm thấy Huyền Dạ đang ở hoa viên...và cả Cửu U Huyền nữa.
Sao nữ nhân kia cũng ở đây ?
Nghĩ tới chuyện vừa rồi bị chặn lại ở ngoài cửa , tâm trạng của Tuyệt Tình Thủy lập tức trở lên xấu đi.
Nhưng vì Huyền Dạ cũng đang có mặt ở đây nên nàng không biểu hiện sự bất mãn quá nhiều.
"Hoàng Thúc , Trẫm tới thăm ngươi , còn mang theo Tuyết Liên từ trong Thái Y Viện tới !"
"Thần tham..."
"Miễn đi !"
Huyền Dạ vừa tính quỳ xuống , Tuyệt Tình Thủy liền đỡ hắn dậy , trong lòng nàng có chút mất mác.
Từ cái ngày hắn trả lạ ngọc tỷ và bình quyền cho nàng , so với trước đây hắn còn xa lạ hơn.
Đối xử với nàng giống thần tử với Hoàng Đế như bao người khác.
Tất nhiên là nàng không thích điều này !
Bỗng nhiên có chút hối hận vì đã nói ra tâm tư của bản thân !
Nhưng dù sao cũng đã nỡ rồi , hơn nữa sớm hay muộn nàng cũng sẽ nói ra.
Thật sự mà nói , nàng ghét cái cảm giác phải che giấu đi tình cảm mà nàng dành cho hắn !
"Hoàng Thúc , vết thương của ngươi thế nào rồi ?"
Tuyệt Tình Thủy ngồi xuống bên cạnh hắn , lo lắng hỏi han tình tình.
Huyền Dạ vẫn biểu cảm lạnh băng mà trả lời.
"Cảm tạ Bệ Hạ quan tâm , vết thương của thần không đáng ngại !"
"Vậy là tốt ! Chỉ là...Trẫm có một chuyện khá thắc mắc , làm phiền Hoàng Thúc giải đáp !"
Hai tay Tuyệt Tình Thủy chống cằm , trong đôi mắt hiện lên vài phần tinh quái.
"Tất nhiên là được !"
"Vừa rồi khi Trẫm tới đây , có hai tên ám vệ đã chạy ra chặn đường không cho Trẫm vào.
Hỏi ra mới biết bọn họ nghe lệnh của Cửu cô nương đây.
Xin hỏi Hoàng Thúc , không biết quyền lực trong Hầu Phủ từ khi nào mà người ngoài cũng có thể dùng ?"
Nói xong còn không quen nhìn sang Cửu U Huyền đang ngồi yên tĩnh bên cạnh.
Cửu U Huyền vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh , ngồi thong thả trên ghế giống như bản thân chỉ là người ngoài không liên quan tới.
Huyền Dạ nhìn sang Cửu U Huyền, ý bảo nàng ta nói.
Cửu U Huyền chỉ cười nhẹ một cái rồi nhẹ nhàng