Tuyệt Tình Thủy nhìn Cửu U Huyền đang quỳ nền đá lạnh , vẫn chưa mở miệng cho nàng ta đứng đậy , mà quay sang nói chuyện với Huyền Dạ.
Thực hiển nhiên là cố ý !
Huyền Dạ cũng không có ý định nói giúp cho Cửu U Huyền.
Vì thế mà nàng ta bị quỳ ở đó suốt hơn nửa canh giờ.
Nhìn bề ngoài Cửu U Huyền vô cùng an phận quỳ ở đó , trên mặt cũng không có bất kỳ biểu hiện bất mãn nào.
Nhưng bên trong lòng đã sớm hận không thể đem Tuyệt Tình Thủy ngũ mã phanh thây.
Thân phận nàng cao quý , từ trước đến nay nào đã bị quỳ như thế này ?!
Đợi một thời gian nữa , nàng nhất định phải tra tấn Tuyệt Tình Thủy đến chết đi sống lại để trả lại sự nhục nhã ngày hôm nay !
Khi cuộc nói chuyện của hai người đang ngồi kia kết thúc , Tuyệt Tình Thủy nhìn xuống Cửu U Huyền vẫn đang quỳ dưới đất , che miệng kinh ngạc thốt lên.
"Cửu cô nương, sao ngươi vẫn còn quỳ ở đó ? Nền rất rất lạnh , nhỡ bị bệnh thì làm sao ?"
"Thánh Thượng không cho dân nữ đứng , sao dân nữ dám đứng !"
Cửu U Huyền cố nặn ra một nụ cười.
Tuyệt Tình Thủy mắt hơi híp , cười nhẹ một tiếng.
"Xem đầu óc của Trẫm này , vậy mà lại quên mất ! Nền đất lạnh , Cửu cô nương mau đứng đậy đi !"
"Tạ Thánh Thượng !"
Cửu U Huyền nhu nhược , bộ dáng yếu duối đứng dậy.
Tuyệt Tình Thủy trong lòng hiện lên sự chán ghét.
Sao nàng còn không biết Cửu U Huyền này còn là một lục biểu trà vậy chứ ?
Người nào không biết còn tưởng nàng cố ý làm khó không bằng !
Mà đúng thật là nàng cô ý để nàng ta quỳ đó !
Cửu U Huyền khẽ liếc mặt Huyền Dạ , thấy hắn chỉ ngồi đó , mặt không biến sắc , hoàn toàn nhắm mắt làm ngơ.
Mày hơi nhíu lại.
"Có lẽ là do quỳ hơi lâu , nên cơ thể có chút khó chịu.
Hai vị cứ nói chuyện , ta xin phép lui trước !"
Tuyệt Tình Thủy trợn mắt nhìn Cửu U Huyền rời đi.
Nữ nhân nàng lúc rời đi còn muốn hắt nước bẩn vào nàng.
Tâm cơ không khác gì mấy phi tử trong cung.
Thật sự quá xui xẻo khi gương mặt giống nhau !
U Huyền trở lại căn phòng mà Huyền Dạ đã sắp xếp.
Vừa đóng cửa lại sắc mặt nàng ta liền thay đổi