Editor: Quỳnh Nguyễn
Chu Nguyệt tiếp tục vẻ mặt khiếp sợ nhìn anh, thanh âm run rẩy hỏi: " Con nghĩ như thế nào mà mua nhiều như vậy?"
"Ách..." Trình Chi Ngôn nhìn vẻ mặt bị shock kia của mẹ mình, nhịn không được ngẫm nghĩ, chẳng lẽ mình mua sai lầm rồi? "Con liền.... Dựa theo một ngày một gói, một tháng bảy ngày, chính là bảy gói, nửa năm chính là sáu bảy bốn hai gói a..."
Chu Nguyệt nhất thời dở khóc dở cười nhìn anh hỏi: "Người nào nói cho con tới dì cả một ngày cần dùng một gói?"
"Con... Đoán..." Trên mặt Trình Chi Ngôn thoáng có chút xấu hổ.
Nhìn phản ứng mẹ anh như vậy, anh đại khái cũng biết là chính mình mua nhiều...
" Thời gian tới dì cả cũng không lâu, bình thường là ba đến năm ngày, sau vài ngày ra rất ít gần như không có." Chu Nguyệt có chút bất đắc dĩ nhìn Trình Chi Ngôn và Tiểu Thỏ, thở dài một hơi hướng tới bọn họ giảng giải nói: "Một tháng dùng hai gói liền không sai biệt lắm, đây 42 gói, đủ cho Tiểu Thỏ dùng hai năm rồi...."
"... Ha ha." Trình Chi Ngôn cười gượng một tiếng, không nói.
Tiểu Thỏ chớp chớp mắt, nhìn xem cái này lại nhìn xem cái kia, rốt cục nhịn không được cười lên ha hả.
---
Tuy nói bầu không khí học tập cấp ba cực kỳ khẩn trương, nhưng mà nhất trung vẫn tương đối coi trọng tố chất phát triển thân thể học sinh, cho nên mặc dù xoá bỏ một loạt giờ học, chỉ riêng lớp thể dục lại vẫn ở lại nơi đó.
Chẳng qua đến cấp ba, thầy giáo thể dục cũng biết bọn họ học tập khẩn trương, cho nên sau khi lên lớp thể dục đều là chạy hai vòng quanh sân thể dục, lại làm tập thể dục theo nhạc của đài một lần, tiếp theo là có thể tự do hoạt động, học sinh nam có thể đi chơi bóng rổ, học sinh nữ có thể nhảy dây, chỉ cần hoạt động thể dục trong phạm vi tầm mắt thầy giáo là được.
Ngày này ở lớp thể dục, giáo viên cũng là có chút rảnh rỗi nhàm chán, liền ồn ào thi đấu cùng với học sinh nam lớp Trình Chi Ngôn.
Các học
sinh nam vừa nghe nhất thời tinh thần tỉnh táo, mỗi lớp đều yêu cầu ở một đội cùng thầy giáo.
Học sinh nữ vừa nghe cũng tinh thần tỉnh táo, lại có thể xem các soái ca trong hai lớp cùng nhau chơi bóng rồi.
Một cánh tay Hạ Phong khoát lên trên vai Trình Chi Ngôn, cà lơ phất phơ cười hỏi: "Thế nào a, Trình Chi Ngôn, chúng ta có muốn cùng một đội với thầy giáo thể dục hay không?"
Trình Chi Ngôn cúi đầu, kéo khóa kéo áo khoác quần áo thể thao ra, để bên cạnh nói: "Không cần, một hồi ngược thầy là được."
" Ha ha, được rồi!" Hạ Phong nhất thời hưng trí bừng bừng cũng bắt đầu thoát áo khoác quần áo thể thao.
Chẳng qua quần áo thể thao của Trình Chi Ngôn mới vừa cởi ra liền có học sinh nữ tiến lên, đỏ mặt tiếp nhận áo khoác giúp anh, mà Hạ Phong mang theo áo khoác trong tay mình lẻ loi đứng ở nơi đó.
" Uy, tớ nói này Hạ Vân Hi, cậu làm như vậy có phải có phần không quá công bằng hay không?" Hạ Phong nhìn Hạ Vân Hi đứng ở bên cạnh Trình Chi Ngôn, vẻ mặt bỡn cợt hướng tới cô ta nói: "Tại sao cậu cũng chỉ giúp đỡ cầm áo khoác cho Trình Chi Ngôn a, áo khoác tớ đây làm sao bây giờ? Hai người chúng tớ dầu gì cũng là cái tổ hợp a!"
"Vậy tớ cầm giúp cậu là được." Hạ Vân Hi có chút không tốt lắm nhìn Hạ Phong, đưa tay tiếp nhận áo khoác của anh ta.
" Ha ha, như vậy mới đúng! Làm người không thể bất công a!" Hạ Phong cười hì hì hướng tới Hạ Vân Hi nói, sau đó xoay người ôm lấy bả vai Trình Chi Ngôn, đè thấp thanh âm hỏi: "Cô nàng này đối với cậu còn chưa hết hi vọng sao?"