Triệu Đại Vĩ thấy Tô Trường Phong tức giận, từ chối cho ý kiến.
Tô Trường Phong nói: “Năm đó tôi ở nước ngoài, tham gia hơn một trăm trận chiến, trên người có vô số vết thương, nhưng mỗi lần, kẻ địch còn tổn thấy thê thảm hơn chúng tôi!”
“Nguyên nhân vô cùng đơn giản, đội ngũ của chúng tôi có thực lực, đương nhiên không sợ chiến đấu!”
Thật ra Tô Trường Phong cũng không thấy kỳ lạ với thái độ như thế của Triệu Đại Vĩ, chỉ là kiểu khinh thường này của Triệu Đại Vĩ khiến anh ta cảm thấy quân hồn bị làm nhục.
Triệu Đại Vĩ nghe thế, hơi cúi đầu trầm ngâm.
Trong lòng anh vẫn luôn duy trì sự kính sợ, ít nhất là tôn trọng đối với những chiến sĩ ở nơi tiền tuyến.
Cho nên, nghe Tô Trường Phong nói như thế, anh cũng không tiếp tục khiêu khích Tô Trườn Phong nữa.
Triệu Đại Vĩ nói: “Nếu đã như thế, tôi thu hồi lại lời nói vừa rồi của tôi.”
Ngô Thanh Sơn có chút hung phấn cười nói: “Triệu Đại Vĩ, tôi cảm thấy cậu nên cảm ơn tôi, cảm ơn tôi đã tìm cho cậu một thầy hướng dẫn võ thuật như thế.”
Mấy người Lý Ngưng Tuyết lại im lặng không dám lên tiếng.
Bởi vì khí thế Tô Trường Phong phát ra thật sự quá mức doạ người, dù sao bọn họ chỉ cần nghe thấy Tô Trường Phong mở miệng, bọn họ cũng cảm nhận được sự run rẩy trong lỏng.
Triệu Đại Vĩ hỏi: “Hướng dẫn thế nào?”
Tô Trường Phong nói: “Tôi nghe tổng giám đốc Ngô nói, trên phương diện võ thuật, cậu có những thành tựu nhất định.
Vậy cậu đánh một vài chiêu thức cậu quen thuộc nhất để tôi nhìn một chút, xem xem có chỗ nào cần cải thiện không.”
Ngô Thanh Sơn khoát tay: “Không, không, không, hưỡng dẫn như thế quá mức khô khan, vô vị.”
“Tôi nghĩ, tiến hành hướng dẫn lúc đang chiến đấu mới đáng quý hơn cả, đời lời cũng là một kinh nghiệm quý báu trong đời!”
Ngô Thanh Sơn đang muốn để Tô Thanh Sơn chiến đấu, khiến Triệu Đại Vĩ đau đớn một chút, tốt nhất nên đánh cho thê thảm.
Tô Trường Phong nghe thế, không nói gì, cứ nhìn Triệu Đại Vĩ, nhìn xem Triệu Đại Vĩ có chấp nhận hay không.
Triệu Đại Vĩ nói: “Được, cũng hợp ý tôi!”
Lý Ngưng Tuyết nói: “Triệu đổng, tôi cảm thấy tốt nhất là không nên nhỉ? Anh chỉ là người yêu thích võ thuật, nhưng anh ta lại là người xuất thân từ quân ngũ, người quen với mọi cuộc chiến!”
Lý Ngưng Tuyết cảm thấy lo lắng cho sự an toàn của Triệu Đại Vĩ.
Đồng thời, cô ta cũng nhận ra, Ngô Thanh Sơn đang muốn mượn cơ hội khiến Triệu Đại Vĩ mất thể diện.
Nếu thật sự phải đánh một trận, Triệu Đại Vĩ chắc chắc sẽ bị đánh rất thảm.
Chu Dao Thiên cũng khuyên: “Triệu tổng, hay là anh suy nghĩ thêm một chút nữa đi, không nên manh động…”
Đàm Lâm Quân cũng phụ hoạ.
Ngô Thanh Sơn thấy mọi người cố gắng khuyên nhỏ, rất sợ Triệu Đại Vĩ sẽ thay đổi ý kiến, lập tức nói: “Triệu Đại Vĩ à, là một người đàn ông thực thụ, đừng để người khác xem thường!”
Triệu Đại Vĩ hừ nhẹ: “Ngô Thanh Sơn, đừng dùng kế kích tướng.
Tôi sẽ không thay đổi ý định, sẽ chấp nhận chiến đấu.
Nhưng nếu như tôi thắng cuộc chiến này thì sao?”
“Không có khả năng này!” Ngô Thanh Sơn lập tức nói.
Tô Truòng Phong lại có hơi tức giận.
Lần này, anh ta đã chuẩn bị chèn ép Triệu Đại Vĩ thật tốt!
Triệu Đại Vĩ cũng lười nói nhảm với Ngô Thanh Sơn.
Ngô Thanh Sơn đột nhiên nói: “Nếu như cậu thắng, khách sạn Thiên Duyệt, tôi sẽ để lại cho cậu nửa giá!”
“Được!” Triệu Đại Vĩ nói: “Nói lời giữ lời!”
“Nếu như cậu thua, tôi muốn một nửa số cổ phần của khách sạn Trường Ca Thải Vi trong tay cậu!” Ngô Thanh Sơn đột nhiên bổ sung thêm một câu.
“Được!” Triệu Đại Vĩ đồng ý
Ngô Thanh Sơn vô cùng kinh ngạc, vào lúc này, còn tưởng rằng mình nghe lầm!
Anh ta cho rằng Triệu Đại Vĩ chắc chắn sẽ không đồng ý với điều kiện như thế.
Nhưng Triệu Đại Vĩ lại đồng ý!
Nhưng hành động này lại hợp ý anh ta, thế nên Ngô Thanh Sơn vô cùng vui vẻ.
Tô Trường Phong khinh thường: “Cậu sẽ hối hận vì hành động của mình!”
“Chúng ta tìm một chỗ đặc thù để đánh đi, ở đây không thể thi triển quyền cước được.” Tô Trường Phong có chút khinh thường Triệu Đại Vĩ, xoay người lập tức rời khỏi phòng bao.
Ngô Thanh Sơn lập tức để ông chủ Đới Quảng Phúc của Vọng Giang Lâu chuẩn bị sân thi đấu.
Đới Quảng Phúc sắp xếp một phòng khách trống, bên trong gần như không có gì.
Giờ phút này, Triệu Đại Vĩ và Tô Trường Phong đứng đối diện nhau ở đó!
Mấy người Lý Ngưng Tuyết cũng vô cùng vội vàng, trong lòng thầm nói Triệu Đại Vĩ quá tự phụ, bấy giờ sẽ thua vô cùng thê thảm!
Nhưng.
Trận chiến bắt đầu.
Tô Trường Phong vừa lên tới đã dùng một chiêu thức vô cùng ác liệt!