“Làm sao vậy, anh đang muốn tuyển tôi làm phó xe cho anh hả?” Cho đến lúc này, Lưu Nguyệt Na đã xác định được Triệu Đại Vĩ là người tốt, nhưng làm người tốt cũng không thể có được cơm ăn.
Lưu Nguyệt Na lộ ra vẻ mặt tiếc nuối: “Tôi biết lái xe, nhưng mà tôi thật sự không thể làm phụ xe cho anh được, tôi cần cố gắng kiếm tiền, còn phải trả tiền thuê phòng nữa.
Ngại quá, xin lỗi anh rất nhiều.”
Triệu Đại Vĩ ngạc nhiên đáp: “Tôi cũng không nói tôi tuyển phụ xe, tôi đang muốn tuyển tài xế chuyên trách, tiền lương rất cao, công việc cũng không nặng.”
Lưu Nguyệt Na còn ngạc nhiên hơn cả Triệu Đại Vĩ.
Cô ấy nhìn nhìn Triệu Đại Vĩ thêm lần nữa, trên mặt cô ấy vẫn là vẻ nghi ngờ: “Sư phụ, anh không nói đùa chứ? Ngay cả anh còn đang vận chuyển hàng hóa cho người khác, sao lại muốn tuyển tài xế chứ, chẳng lẽ là ông chủ của anh đang muốn tuyển?”
Triệu Đại Vĩ cảm thấy buồn cười.
Bây giờ anh đã hiểu rõ suy nghĩ của Lưu Nguyệt Na.
Thì ra Lưu Nguyệt Na đang nghi ngờ khả năng tài chính của anh.
Triệu Đại Vĩ trả lời: “Thật sự không dám che giấu, tôi là Triệu Đại Vĩ, xem như là một ông chủ - người có giá trị vượt quá trăm triệu.
Cho nên nếu như cô đồng ý làm việc cho tôi dưới vai trò là tài xế chuyên trách, tôi có thể trả cho cô tiền lương rất cao.”
“Giá trị con người vượt quá trăm triệu?!!”
Hiện tại Lưu Nguyệt Na rất nghi Triệu Đại Vĩ là kẻ lừa đảo.
Hơn nữa còn là một tên lừa đảo chuyên nghiệp!
Nào có ai đang lái xe vận tải mấy vạn đồng tiền, sau đó tự nói mình là ông chủ lớn?
Nói mình là ông chủ lớn còn chưa tính, còn thổi phồng giá trị bản thân mình cao hơn cả trăm triệu.
Thật sự là nói dối không nhắm mắt!
Triệu Đại Vĩ thấy Lưu Nguyệt Na đến một câu cũng không tin mình, anh đành nói: “Trước hết khoan tính đến việc những lời tôi nói là thật hay giả, cô chỉ cần trả lời cô có muốn nhận công việc này hay không, nếu như tiền lương không thấp.”
Lưu Nguyệt Na nhìn Triệu Đại Vĩ, trước đó anh đã giúp đỡ cô ấy, cho nên cô ấy trả lời: “Thật ra nếu như những chuyện anh nói là sự thật, thì tôi sẽ đồng ý.
Cũng không biết anh nói tiền lương không thấp, thì số tiền cụ thể là bao nhiêu…”
“Lương một tháng là sáu ngàn tệ, cô thấy sao?”
Trước đây công việc của Vương Đại Trụ tương đối nhẹ nhàng, cho nên Triệu Đại Vĩ trả cho anh ta một tháng năm ngàn tệ.
Nhưng sau này mọi chuyện sẽ hơi vất vả một chút, cho nên Triệu Đại Vĩ trả cho Lưu Nguyệt Na sáu ngàn.
Lưu Nguyệt Na trả lời: “Tiền lương tại công ty trước của tôi là bảy ngàn tệ, nhưng tôi đã nghỉ việc rồi.”
“Vậy được rồi, tôi trả cô tiền lương là tám ngàn, nhưng sẽ bổ sung thêm một số công việc.
Sau khi cô hoàn thành xong việc vận chuyển hàng hóa, còn phải vào trong thôn giúp đỡ.”
Trước đây, Vương Đại Trụ hoàn thành công việc chỉ trong một buổi sáng, thời gian nửa ngày còn lại, đều dành cho chính anh ta.
Nhưng nếu Lưu Nguyệt Na muốn tiền lương cao hơn, tất nhiên Triệu Đại Vĩ không thể để cho cô ấy quá nhàn hạ.
“Tám ngàn tệ?!” Lưu Nguyệt Na thật sự rất kinh ngạc.
Số tiền này thật sự hấp dẫn cô ấy.
“Nếu tiền lương thật sự là tám ngàn, thì tôi đồng ý làm tài xế!” Giây tiếp theo, Lưu Nguyệt Na nhưng bừng tình, cô ấy nói tiếp: “Nhưng anh không thể nào có giá trị trên trăm triệu, chắc chắn anh đang khoác lác.
Tôi không quá tin anh có thể trả một mức lương cao đến như vậy.”
“Trừ khi anh bảo tôi lái xe đầu kéo lớn, nhưng mà tôi đã nói với anh rồi, tôi chỉ có bằng lái xe con thôi.”
Lưu Nguyệt Na nghi ngờ Triệu Đại Vĩ đang muốn thuê cô ấy lái mấy loại xe đầu móc lớn!
Lái loại xe lớn này, một tháng kiếm được tám ngàn, thậm chí trên cả vạn tệ là điều vô cùng dễ dàng, nhưng việc này thật sự rất mệt.
“Cô cứ yên tâm, công việc chính là lái chiếc xe ướp lạnh này, không cần cô lái xe lớn.”
Triệu Đại Vĩ nói tiếp: “Tôi sẽ xem như cô chấp nhận làm công việc này.”
Không đợi cho Lưu Nguyệt Na phản bác, anh lại tiếp tục: “Vậy nên, việc tôi cần làm bây giờ chính là chứng minh bản thân có thật sự là ông chủ lớn không đúng không?”
Triệu Đại Vĩ chạy qua một giao lộ, sau đó quay đầu xe: “Bây giờ chúng ta không đến trung tâm tìm kiếm việc làm nữa, tôi đưa cô đến khách sạn!”
“Hả?!” Tim Lưu Nguyệt Na đập lệch nhịp, cảm thấy bản thân vừa mới thoát khỏi ổ sói, lại rơi vào hang cọp!
“Không phải, cô đừng hiểu lầm, ý tôi là đưa cô đến khách sạn nơi tôi làm việc.
Tôi nói muốn thuê cô làm tài xế chuyên trách, thật ra là muốn cô lái xe đưa hàng, nhận công việc giao hàng cho khách sạn của tôi!”
“Khách sạn của anh là khách sạn nào vậy?” Lưu Nguyệt Na nói: “Nếu như anh nói giá trị con người của anh vượt qua trăm triệu, thì ít nhất cũng là khách sạn Thiên Duyệt, khách sạn Trường Ca Thái Vi hoặc là khách sạn Vọng Giang Lâu đi?”
“Cô đoán đúng hai cái.” Triệu Đại Vĩ cười nói.
Lưu Nguyệt Na: “...”
Cô ấy nghi ngờ: “Anh đùa tôi à?”
Triệu Đại Vĩ hỏi ngược lại: “Khách sạn Thiên Duyệt, hiện tại đã thành chi nhánh của khách sạn Trường Ca Thái Vi, chuyện lớn như vậy chẳng lẽ cô còn chưa biết sao?”
“Ý anh nói, anh chính là ông chủ của khách sạn Trường Ca Thái Vi sao?!”
Lưu Nguyệt Na biết, gần đây ở Phong Lâm, có thể nói khách sạn này phát triển mạnh hệt như mặt trời ban trưa!
“Đúng.” Cuối cùng Triệu Đại Vĩ cũng chứng minh được thân phận của mình.
Lưu Nguyệt Na vẫn không thể tin được, nhưng Triệu Đại Vĩ nói muốn đến khách sạn Trường Vi Thái Ca, cô ấy cũng đi nhìn thử xem.
Cô ấy muốn xem trò nói dối này của Triệu Đại Vĩ làm cách nào để tiếp tục được.
Xe đã tới khách sạn Trường Ca Thái Vi.
Triệu Đại Vĩ đỗ xe ướp lạnh dừng lại cách cửa khách sạn không xa.
Bảo vệ đi đến, đang muốn nói Triệu Đại Vĩ lái xe xuống hầm gara để xe, nhưng khi nhìn thấy người bên trong là Triệu Đại Vĩ, anh ta nhanh chóng cung kính nói: “Triệu