Mùi thơm trên người Thư Di thật sự rất đặc biệt, mỗi lần ngửi nó, Bác Văn lại rạo rực khiến anh không thể kiểm soát nổi ham muốn của mình.
Thư Di nghiêng đầu hưởng thụ những nụ hôn đầy đam mê rơi trên cổ. Bác Văn hôn đến đâu đều cố tình mút mạnh để lại những vết màu đỏ. Mỗi lần như vậy, cô lại rên khe khẽ. Tay anh lần ra phía trước, mở cài áo ngực, giải thoát cặp nhũ, sau đó xoa nắn nơi bầu ngực tròn đầy. Tay còn lại di chuyển xuống dưới, đặt gần vùng nữ tính, ma sát lên xuống phần đùi non. Dù cách một lớp vải nhưng những kích thích tình ái mà Bác Văn đem lại vẫn khiến Thư Di mê đắm.
_Bảo bối, em có muốn anh không ?
_Ư...
Bác Văn lúc này đã bị dục vọng khống chế, ra sức hành hạ Thư Di. Tiểu đệ của anh đã ***** ****, liên tục cạ vào mông cô đòi hỏi. Anh đưa ngón tay vân vê làn môi mềm mại của cô, rồi từ từ đưa vào miệng thăm dò. Thư Di dùng lưỡi đẩy ra nhưng anh càng cố ý đưa sâu hơn. Cô ngậm mút lấy ngón tay anh. Cảm giác này thật xấu hổ nhưng cô lại không thể dừng được.
_Bảo bối, em đúng là yêu tinh dụ người mà.
Bác Văn tưởng tượng đến cảnh tiểu đệ của mình ra vào ở trong khoang miệng ấm nóng của cô mà sung sướng tê người. Nhưng bây giờ chưa phải lúc, anh không muốn ép cô quá mức. Anh rút ngón tay ra, xoay người Thư Di lại, ép sát vào mình, bắt đầu hôn cô.
Thư Di đã lĩnh giáo kha khá kĩ năng giường chiếu của Bác Văn suốt một tuần qua nhưng mỗi lần gần gũi, cảm giác mà anh mang lại đều khiến cô không thể chối từ. Bác Văn rất biết cách để khơi gợi dục vọng trong cô, làm cho cô bị cuốn vào trầm luân không dứt.
_Thư Di, anh yêu em !
Bác Văn kéo dây kéo phía sau chiếc đầm, tuột nó khỏi người cô, lôi theo cả áo ngực. Anh không biết đã nói yêu cô bao nhiêu lần nhưng hình như vẫn không đủ thỏa mãn. Anh phát hiện ra bản thân càng ngày càng ham muốn cô vô độ. Cô giống như một loại thuốc gây nghiện, đã dây vào rồi thì không thể dứt ra được.
Tiếng rên rỉ của Thư Di cứ ngân nga bên tai anh, nghe thật kích thích. Cô đưa tay cởi từng cúc áo cho anh, rồi đến khóa quần. Bác Văn không chịu nổi nữa, anh nhanh chóng trút bỏ hết mọi chướng ngại trên người cả hai, siết lấy cô, đâm sâu vào bên dưới.
_Ưm...Văn...
_Nói yêu anh nào bảo bối.
Bác Văn đột ngột rút ra làm Thư Di hụt hẫng, cô chỉ còn cách làm theo lời anh
_Văn, em yêu anh, yêu anh nhiều lắm.
Tiếng của Thư Di nỉ non như dụ hồn người nghe, Bác Văn lật người cô lại, để cô quỳ trên giường, hai tay tì lên gối. Anh bóp nắn hai bên bờ mông nảy nở một cách thô bạo. Thư Di rên lên, cảm giác vừa đau vừa sướng khiến toàn thân muốn nhũn ra. Bác Văn vịn eo cô, đâm sâu vào từ phía sau.
_Thư Di, em là của anh !
Dịch nhờn tuôn ra không ngừng, Bác Văn sung sướng, tốc độ ra vào ngày càng nhanh, bên trong của cô cứ co thắt lấy anh. Mỗi lần sắp bùng nổ, anh lại rút ra, cố tình kéo dài trận ân ái.
Bác Văn chồm tới, vòng tay ra phía trước nhào nặn hai bầu ngực. Thư Di kêu lên vì đau. Bác Văn lật người cô lại, lúc này gương mặt Thư Di đã hiện lên mười phần quyến rũ mê