Mạc Trúc Tiên hôn nhẹ lên đôi môi của Tề Bách Hào rồi đáp: “Từ nay em sẽ là Bạch Cẩm Phi cùng anh sống vui vẻ hạnh phúc đến hết đời, còn cô ấy sẽ trở thành Mạc Trúc Tiên vắng số đoản mệnh”.
Tề Bách Hào nhíu mày đẩy Mạc Trúc Tiên ra: “Làm sao mà em trở thành Cẩm Phi được chứ?”.
Mạc Trúc Tiên trả lời một cách quyết đoán: “Em sẽ phẫu thuật thẩm mỹ thành Bạch Cẩm Phi, dù sao anh cũng yêu gương mặt của cô ta mà vậy được thôi em sẽ biến thành cô ta, em sẽ kéo xương để chân dài bằng cô ta, em sẽ đại trùng tu cả thân hình để biến thành cô ta, như vậy thì có thể đường đường chính chính sánh vai bên cạnh anh rồi”.
Tề Bách Hào khẽ lắc đầu không dám tin vào những gì mà mình vừa nghe thấy: “Em điên rồi Trúc Tiên, phẫu thuật cả gương mặt sẽ vô cùng đau đớn, em còn muốn kéo xương sẽ ảnh hướng rất lớn đến sức khỏe, còn đòi đại trùng tu để biến thành Cẩm Phi…em điên thật rồi”.
Ánh mắt của Mạc Trúc Tiên thể hiện sự kiên định: “Vì để được đứng bên cạnh anh em tình nguyện trả bất cứ cái giá nào cũng được…thậm chí sau khi trãi qua phẫu thuật chỉ sống được vài năm bên cạnh anh em cũng thấy mãn nguyện rồi”.
Tề Bách Hào nghe trái tim mình dao động liền vòng tay ôm lấy Mạc Trúc Tiên vào lòng an ủi dỗ dành: “Anh đã mất Cẩm Phi rồi không thể mất cả em được…em muốn làm gì anh cũng sẽ ủng hộ nhưng em phải hứa nhất định phải sống bên cạnh anh thật lâu…thật lâu…”.
Tề Lăng Hạo đứng nắm chặt tay thành nắm đấm, nước mắt lặng lẽ chảy xuống, sự thù hận đang được ghi sâu vào từng thớ thịt từng sợi dây thần kinh trên người anh… anh mãi mãi không bao giờ quên cái hình ảnh Tề Bách Hào ôm ấp dỗ dành Mạc Trúc Tiên mặc kệ thi thể lạnh lẽo cô đơn với vẻ mặt đầy đau đớn khi bị phản bội của mẹ anh nằm ngay dưới chân họ.
Hạnh phúc của Tề Bách Hào và Mạc Trúc Tiên từ giây phút đó đã nhuốm đầy máu tươi của Bạch Cẩm Phi đồng thời dấy lên sự thù hận trong tim của Tề Lăng Hạo.
Họ xây dựng hạnh phúc trên cái chết của người khác nên Tề Lăng Hạo tự thề với lòng rằng sẽ có một ngày anh bắt họ phải trả cái giá đắt nhất cho sự mất nhân tính này, anh nhất định tự tay bắt người họ yêu thương nhất phải sống không bằng chết cho đối phương nhìn thấy như vậy mới hả dạ.
Sau đó, thi thể của Bạch Cẩm Phi được tiêm thuốc ướp xác và đông lạnh cất giữ trong ngôi nhà kính ở khu vực cấm địa suốt một thời gian dài, chuyện này chỉ có người thân tín nhất của Tề Bách Hào biết và từ đó ông cũng ra lệnh phong tỏa khu vực này lại không để ai bén mãn tới gần.
Thi thoảng Tề Lăng