Ở chỗ Giang Noãn hai ngày, Lê Cảnh Trí chuẩn bị tâm lí sẵn sàng, mang theo đơn xin ly hôn về nhà họ Lê nói rõ mọi chuyện.
Trốn tránh mãi cũng không phải là cách, nếu như chỉ mình cô muốn ly hôn chắc chắn nhà họ Lê sẽ không đồng ý nhưng lần này là do Lăng Ý yêu cầu ly hôn do vậy không thể trách cô được.
Cầm đơn xin ly hôn trong tay, Lê Cảnh Trí cảm thấy an tâm không ít.
Vào thời gian ăn cơm tối, nhà họ Lê rất náo nhiệt, mọi người đều cười nói vui vẻ.
Nhìn thấy Lê Cảnh Trí một thân một mình mang theo hành lí trở về, Lê Khải Thiên nhìn về phía sau cô một chút, "Sao đột nhiên con lại trở về đây? Lăng thiếu đâu?"
Tuy nói rằng Lăng Ý là con rể ông ta nhưng Lê Khải Thiên vẫn gọi hắn là Lăng thiếu. Không phải vì cái gì khác, chỉ vì tiền đầu tư vào Lê thị chủ yếu là của hắn.
Người hầu nhận hành lí trêи tay Lê Cảnh Trí sang một bên kêu một tiếng: "Cô cả".
"Con cũng không biết". Kết hôn đã ba năm nhưng cô cũng chỉ gặp hắn có ba lần, thậm chí còn không biết cách liên lạc thì làm sao mà biết hắn đang ở đâu được.
"Cho dù thế nào thì Lăng thiếu cũng là chồng của con, sao có thể không biết được?" Lê Khải Thiên hận không thể rèn sắt thành thép nhìn con gái: "Trước đây đang ở nước ngoài thì không sao, bây giờ con về rồi, phải quan tâm đến chồng và gia đình nhiều một chút."
Những câu nói liên tục như vậy khiến cho cô không thể nào giải thích được, Lê phu nhân đau lòng cho con gái, kéo cô sang bên cạnh ngồi xuống: "Được rồi, con gái thật vất vả mới có thể về nhà một chuyến, nói nhiều như vậy làm gì chứ?"
"Con bé không chỉ là con gái nhà chúng ta mà còn là con dâu nhà họ Lăng. Nó cứ thế mà đi về đây thử hỏi Lăng gia sẽ nghĩ nó thế nào? Nghĩ nhà họ Lê chúng ta như thế nào?" Lê thị vẫn còn phải dựa vào Lăng gia mới có thể phát triển được.
Lê phu nhân muốn cho chồng mình bình tĩnh lại nên cũng nói: "Cảnh Trí, bây giờ không giống như trước kia, con vẫn nên chăm lo cho gia đình một chút".
Lê Nhã Trí tiến đến bên người Lê Cảnh Trí nhìn về phía cô, hỏi "Chị à anh rể đâu? Sao chị không về cùng anh rể?"
Chị cùng anh rể kết hôn đã được ba năm nhưng mà cô còn chưa gặp mặt bao giờ.