“Ha ha, nào có, ta chẳng qua chỉ là một mật thám nho nhỏ và thôi!” Trần Nghiệp đáp một cách khiêm tốn.
Thế nhưng lúc này, hắn phát hiện ra không chỉ có Bạch Vũ trang chủ, mà bao gồm cả hơn mười môn khách tới từ Bạch Vũ sơn trang ở xung quanh, ánh mắt đều có hơi không đúng… Bọn họ dường như trở nên không còn kiêng kỵ điều gì nữa, mà sắp ngả bài với hắn.
“Trần thiếu hiệp, nếu đã biết bản thân mình chỉ là một mật thám nho nhỏ, tại sao lại muốn xem vào việc của người khác như vậy?” Bạch Vũ trang chủ đột nhiên nói, trong giọng nói cũng dần dần có chút lạnh lùng.
Trần Nghiệp giả vờ nghi ngờ hỏi: “Bạch Vũ trang chủ, tại sao ngươi lại nói chuyện như vậy, ta tới nơi này là vì Thiên Hương Đậu Khấu, hơn nữa còn thuận tiện cứu ngươi một mạng, lẽ nào đây cũng được xem là xen vào việc của người khác sao?”
Bạch Vũ trang chủ chậm rãi uống cạn rượu trong cốc, sau đó nhẹ nhàng cầm một chiếc đũa từ trên bàn lên, nói: “Tiểu huynh đệ, khuyên ngươi một câu, có đôi khi con người luôn thích phạm sai lầm một cách vô thức, nhưng sau khi phạm sai lầm lại phải kịp thời tỉnh ngộ… Chỉ đáng tiếc ngươi mãi mãi cũng không có cơ hội để tỉnh ngộ!”
Vừa dứt lời, Bạch Vũ trang chủ đột nhiên ra tay.
Một chiếc đũa giống như ám khí bay về phía cổ họng của Trần Nghiệp.
Lần này, trên đầu nhọn của chiếc đũa lại tản ra một tia sắc lạnh, vô cùng sắc bén, tốc độ cực nhanh!
Vù…
Trần Nghiệp cũng cầm một chiếc đũa lên, nhẹ nhàng gõ một cái lên đầu đũa của Bạch Vũ trang chủ, hai chiếc đũa va chạm vài nhau!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Rắc…
Vậy mà đũa của Bạch Vũ trang chủ lại gãy rời!
Lần này, Bạch Vũ trang chủ kinh ngạc.
“Tất cả lên!”
Bạch Vũ trang chủ hét lớn một tiếng, hơn mười môn khách lập tức rút lưỡi dao giấu bên dưới bàn ra, xông về phía Trần Nghiệp.
Ầm!
Trần Nghiệp đột nhiên tung một chưởng tới, chưởng phong tùy tiện với lực đạo đáng sợ hất chiếc bàn cùng toàn bộ bát đũa trên bàn ngược ra sau, đập thật mạnh lên người một đám môn khách này!
Rầm rầm…
Một đám môn khách ngay lập tức ngã sõng soài.
Bạch Vũ trang chủ lập tức không dám tin hỏi: “Vậy mà ngươi lại không trúng độc sao?”
Lúc này, Trần Nghiệp đột nhiên hé miệng, ọe một tiếng, phun một tên độc ra ngoài!
“Không ổn…”
Bạch Vũ trang chủ thầm kêu một tiếng không ổn, trực tiếp rút một chiếc quạt xếp từ sau lưng ra, đột nhiên xòe quạt, ngăn chặn toàn bộ nước rượu phun tới.
Lúc này, lại nhìn chiếc quạt xếp đó, vậy mà lại bị thủng lỗ chỗ vì ăn mòn, vậy nghĩ cũng biết được rốt cuộc nước rượu này có độc tính mạnh thế nào!
“Được lắm tiểu tử, quả nhiên là có nội lực tuyệt vời, vậy mà còn có thể ngậm nước rượu trong cổ họng, khiến ta cũng không phát hiện ra.” Bạch Vũ trang chủ vừa gật đầu, vừa cười lạnh, đồng thời quan sát tình hình chung quanh.
Trần Nghiệp lạnh lùng bảo: “So với ngươi vẫn còn kém xa lắm, vậy mà còn bày ra một đại cục lớn như trời, ngay cả con trai mình còn không coi là gì, loại người như ngươi quả thực còn không bằng cầm thú!”
Giọng nói vừa dứt, Trần Nghiệp trực tiếp lao về phía Bạch Vũ trang chủ.
Bốp bốp bốp!
Bạch Vũ trang chủ và hắn đối nhau vài chưởng, sau đó biết mình không phải là đối thủ hắn, nên lập tức quay người bỏ chạy.
Một đám môn khách xung quanh bò dậy khỏi mặt đất, còn định ngăn cản Trần Nghiệp.
Nhưng Trần Nghiệp đột nhiên sử dụng Hấp Tinh Đại Pháp, hai bàn tay hút toàn bộ người ở đây lại một chỗ!
“Đây là võ công gì vậy?”
“Đừng…”
Một đám môn khách hoảng hốt lo sợ, cảm giác toàn bộ nội lực trong người đều không tự chủ được mà trôi ra bên ngoài cơ thể, sau đó hội tụ vào bên trong cơ thể của Trần Nghiệp.
Trong nháy mắt, Trần Nghiệp đã hút khô một đám môn khách này!
Nhưng hắn lại phát hiện ra nội lực của những người này cộng lại với nhau, đối với hắn mà nói cũng chẳng có sự cải thiện lớn đến đâu.
Sau đó hắn lại giống như một con chim lớn trực tiếp phá thủng nóc nhà, bay xung quanh giữa không trung, đuổi theo Bạch Vũ trang chủ!
Cơ thể của Bạch Vũ trang chủ nhẹ nhàng đạp bên tường vây, lập tức biến mất trong rừng cây bên ngoài trang… Nhưng lúc này, Trần Nghiệp đã nhìn thấy bóng dáng của hắn ta, nên cũng xông thẳng vào bên trong rừng cây.
Nhưng khi vào trong rừng cây lại không nhìn thấy bóng dáng của Bạch Vũ trang chủ đâu nữa, Trần Nghiệp đang thầm thấy nghi ngờ, thì đột nhiên phát hiện ra khắp bốn phương tám hướng đồng thời nổi lên một tia sáng trắng!
Ánh sáng trắng này vô cùng chói mắt, giống như ánh mặt trời chiếu vào khiến mắt người ta không thể mở ra