Edit: Yin Yin - Beta: Bơ
Nếu không phải biết Lâm Thủy Trình có bạn trai, chắc Từ Mộng Mộng sẽ nghĩ một trận đào hoa lớn nện trên đầu mình—— ai có thể chịu đựng được!
Làm số liệu gì nữa! Đi ăn cùng sư đệ xinh đẹp quan trọng nhất!
Lâm Thủy Trình mời nàng đi ăn, Tinh Đại gần đây mới có một quán ăn gia đình.
Nơi này rất nhỏ, không gian riêng tư, Từ Mộng Mộng biết ở đây không phải nơi học sinh thường tới, mà là để trường học tiếp đãi khách.
Lúc đi lên, xung quanh rõ ràng đều là giáo viên và quân nhân đi lại, nhưng Lâm Thủy Trình quen thuộc đi lên giống như nhà mình.
Từ Mộng Mộng ngồi xuống, nhìn nhìn bố trí trang nhã và bầu không khí lãng mạn xung quanh, run bần bật: "Chị sẽ không lập tức bị bạn trai em chém nhỉ? Lần trước chị có gặp qua hắn, rất đẹp trai mà cũng rất hung dữ, tiểu Lâm sư đệ, sao lại mời chị tới nơi này ăn cơm?"
Lâm Thủy Trình nói: "Muốn tìm sư tỷ mượn chìa khóa phòng thí nghiệm lượng tử."
Phòng thí nghiệm lượng tử là phòng thí nghiệm sáng nay cậu đến, phải qua ba tầng phê duyệt rồi sau đó đến thiết bị lọc bụi tĩnh điện, rất nghiêm ngặt.
Từ Mộng Mộng cả kinh: "Sẽ bị xử phạt đó!"
Lâm Thủy Trình: "Ngày mai em trả lại, cảm ơn sư tỷ. Chỉ cần mượn một đêm thôi, sư tỷ."
Đồ ăn nóng hầm hập được bưng lên, hơi nước mờ mịt, ánh mắt Lâm Thủy Trình nghiêm túc lại an tĩnh.
Từ Mộng Mộng: "...... Được được được, em lấy đi."
Từ Mộng Mộng nghĩ thầm, Lâm Thủy Trình học bá muốn mượn chìa khóa, chắc là thức đêm học tập linh tinh thôi.
Liên Minh tổng cộng có mười máy tính lượng tử, trong đó chín cái để hết ở trụ sở chính Liên Minh, để phòng có người dùng máy tính lượng tử mạnh mẽ tính toán (operation) lực cưỡng chế phá giải bức tường an ninh của thế giới. Máy tính để lại Tinh Đại là phiên bản đầu tiên, có một số vấn đề nhất định về độ chính xác, cần lặp lại phép tính để xác nhận kết quả, mỗi lần tính toán nội dung sẽ được hệ thống ghi lại, lãnh đạo Viện hệ cần xác minh kết quả. Có tư cách khởi động chỉ có sinh viên của Viện và giáo viên. Bản thân tòa nhà thí nghiệm được bảo vệ chặt chẽ, chỉ những người có thẻ ID đủ tư cách mới có thể một đường thông suốt đi vào, đối với người ngoại lai thì đó lại là tường đồng vách sắt.
Từ Mộng Mộng đưa cho cậu tổng cộng năm chìa khóa, có năm cánh cửa để mở, Lâm Thủy Trình đem chìa khóa bỏ vào túi trước, vô ý thức đụng phải ví tiền trong túi.
Cậu ngẩn người, chợt nhớ ra hôm trước Phó Lạc Ngân cũng trực tiếp bước vào tòa nhà phòng thí nghiệm.
Phó Lạc Ngân là quân nhân, sao có quyền hạn nơi này? Cấp bậc hắn rất cao sao?
Lâm Thủy Trình nhớ lại nội dung tìm kiếm của hắn một chút, nhưng không nhớ rõ lắm, cũng lười tra lại.
Cậu không quan tâm lắm, nắm thời gian tan việc chạy ngay về khách sạn.
Mục đích của cậu rất đơn giản, nghe lời. Nghe lời sẽ không bị Phó Lạc Ngân lăn lộn.
Tới nơi rồi, nhưng phòng không có ai.
Lâm Thủy Trình nghĩ nghĩ, gọi điện thoại cho Phó Lạc Ngân.
Phó Lạc Ngân tiếp rất nhanh, nói: "Sao?"
Lâm Thủy Trình cảm thấy hơi khó mở miệng, giống như mình là con cừu đưa tới cửa đợi làm thịt: "Tôi...... Tôi ở 313."
Bên kia Phó Lạc Ngân mới nhớ ra, tiếng cười trầm thấp vang lên: "Thật nghe lời, chờ ở đó là muốn tôi làm em sao?"
Lâm Thủy Trình nói: "Tôi không......"
Cậu còn nói chưa xong, tâm tình Phó Lạc Ngân rất tốt nở nụ cười: "Ồ, về sớm như vậy là không muốn bị tôi làm, em sợ bị làm, có phải không?"
Lâm Thủy Trình nhỏ giọng nói: "Tôi không có."
"Bé ngoan, đêm nay tôi phải họp suốt đêm, em không cần chờ tôi." Phó Lạc Ngân nói.
Điện thoại cúp máy.
Lâm Thủy Trình thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Đêm nay có thể nghỉ ngơi tốt rồi.
Nếu Phó Lạc Ngân không ở đây, cậu lập tức về nhà.
Trước tiên Lâm Thủy Trình bồi đắp tình cảm với thủ trưởng một chút, sau đó tiến vào phòng làm việc, đem chìa khóa của mình quét trên màn hình 3D, cửa mở liền thu hồi chìa khóa.
Bình gió lốc trong nhà đã phân ra kết tinh, nhưng cũng giống lần trước là xơ bông xấu lắng đọng lại, số lượng lắng đọng còn không nhiều bằng lần trước.
Lâm Thủy Trình đem dung dịch đổ hết, rửa sạch sẽ rồi lại làm một bình khác.
Sau đó cậu kêu cơm hộp, ăn xong rửa mặt, ôm thủ trưởng ngủ.
Nhiều ngày không xuất hiện cảnh yên bình trong mơ, Lâm Thủy Trình không nhận ra rằng, hành tung cả ngày của mình đều bị bại lộ bởi camera được lắp kín.
............
Âu Thiến xem hình ảnh được máy tính tải lên.
Trên ảnh chụp, Lâm Thủy Trình ôn nhu mà cười, cùng Từ Mộng Mộng mặt đối mặt ngồi trong ghế lô che khuất, không khí hòa hợp hài hòa. Nồi đun nước nóng hổi xông gò má hai người ửng đỏ, nếu không biết, sẽ cho rằng bọn họ là một đôi tình nhân.
Cô tiếp tục oán giận với người trong người điện thoại: "Hắn muốn làm tổ trưởng, không phải không cho hắn làm, ai cũng biết lão Vương đầu sủng hắn như bảo bối! Hiện tại thế nào? Tớ đang làm tổ trưởng, hắn lại tới khua tay múa chân, nói tư liệu chúng tớ tra để viết bài báo cáo đánh giá không hay, khi gửi báo cáo cũng không trải qua tớ, gửi thẳng trong nhóm chat để thầy thấy trước. Hắn là muốn đem tất cả công ôm hết, tớ coi như nhìn thấu. Thầy bọn tớ