- Là ngươi?
Lăng Huyền Phong lạnh nhạt lên tiếng.
- Dường như công tử không chút nào ngạc nhiên? - Hán tử áo xám hỏi.
- Lúc chúng ta bắt đầu đánh nhau với đám tiểu lâu la, ta đã cảm giác được các ngươi đã đến.
- Cũng phải, công tử võ công cao cường, nhận ra tại hạ là điều đương nhiên.
- Vì sao các ngươi lại chạy đi lúc đệ đệ ta tới hỏi?
- Chuyện này...
Hán tử áo xám đang chuẩn bị nói thì lúc này, một giọng nói trong trẻo vang lên:
- Giáo chủ! Hóa ra người ở đây!
Một nữ tử mặc váy xanh tiến đến.
Chính là Diệp Tử Khâm.
- Bái kiến Giáo chủ! Đoạn đại ca huynh cũng ở đây sao?
- Diệp cô nương không cần đa lễ!
Hán tử dường như quen biết Diệp Tử Khâm, liền hỏi:
- Diệp cô nương, chẳng lẽ...
Diệp Tử Khâm mỉm cười:
- Không sai, đây chính là tân nhiệm giáo chủ của Phục Ma Hội.
Hán tử kinh ngạc, tân nhiệm giáo chủ sao? Không ngờ lại trẻ như vậy!
- Diệp cô nương, may quá, chúng ta đang không biết phân đà của Phục Ma Hội đang ở đâu.
Trước mắt chúng ta sẽ trở về phân đà trước rồi có gì sẽ nói chuyện.
Nếu vị huynh đài này đã là người quen, thì không ngại cùng đi chứ?
Hán tử áo xám gật đầu:
- Cũng được.
- Diệp cô nương, dẫn đường.
- Mời giáo chủ đi lối này.
Diệp Tử Khâm dẫn đám người đi qua một đại môn phía sau quảng trường, thông qua một giao lộ và đi xuyên qua nhiều ngã rẽ, cuối cùng đến trước một tòa nhà to lớn nằm ngay cạnh một trà lâu.
Trước cửa có 2 hộ vệ đang đứng canh, thấy Diệp Tử Khâm đến thì chào:
- Diệp cô nương tốt!
Diệp Tử Khâm gật đầu rồi dẫn đám người Lăng Huyền Phong đi vào bên trong và lên trên lầu cao nhất.
Nơi này là một cái nhã gian rất rộng có một cái bàn tròn cùng rất nhiều ghế.
Hiển nhiên đây là nơi họp mặt của các thành viên hội.
- Cung nghênh giáo chủ đến với phân đà Kim Lăng của Phục Ma Hội
Diệp Tử Khâm mỉm cười và giới thiệu sơ qua về cơ sở vật chất cũng như nhân thủ tại nơi này.
Lăng Huyền Phong cũng yên lặng nghe nàng nói, đồng thời cũng ngồi xuống tự rót cho mình một cốc trà.
Khi Diệp Tử Khâm nói xong thì lên tiếng:
- Đa tạ Diệp cô nương đã giới thiệu, ta sẽ ở lại đây một khoảng thời gian không ngắn, việc sinh hoạt ở đây sẽ do cô nương tận tình địa chủ.
- Giáo chủ không cần khách khí, đây là việc tiểu muội phải làm.
Lăng Huyền Phong quay sang hán tử áo xám rồi nói:
- Nếu như đã là bằng hữu của Phục Ma Hội thì cũng sẽ là bằng hữu của Lăng mỗ.
Tại hạ là Lăng Huyền Phong, đến từ Mặc Thủy Thành Lăng gia.
Hán tử áo xám ôm quyền nói:
- Khách khí! Tại hạ Đoạn Cảnh Vinh, Minh chủ của Đoạn Kim Minh.
Lăng Huyền Phong gật đầu:
- Được rồi, xem như chúng ta đã quen biết, Lăng mỗ cũng không cần tốn thời gian nữa.
Lần này chúng ta đến đây có 2 việc chính phải làm.
Việc đầu tiên là tìm hiểu về tình hình của Kim Lăng, sau biến cố vừa rồi, khi triều đình cầu viện, thì Kim Lăng sao lại không phái viện binh tới.
Đoạn Cảnh Vinh kinh ngạc:
- Biến cố? Biến cố gì? Phía triều đình xảy ra chuyện?
Lăng Huyền Phong nhíu mày:
- Đoạn huynh chẳng lẽ không biết chuyện gì đã xảy ra trong thời gian gần đây sao?
Đoạn Cảnh Vinh ngơ ngác lắc đầu, Lăng Huyền Phong càng nghi ngờ:
- Chuyện lớn tày đình như vậy mà Đoạn huynh cũng không biết sao?
Đoạn Cảnh Vinh lắc đầu:
- Đoạn mỗ không hề biết một tin gì.
Thực chất toàn bộ thành Kim Lăng trong khoảng thời gian gần đây thông tin bị phong bế, những tin tức của bên ngoài toàn bộ đều được nắm trong tay của Thái Xương hội.
Mọi thông tin đều phải qua cao tầng của bọn chúng trước khi truyền bá rộng rãi ở trong thành.
Lăng Huyền Phong quay sang hỏi Diệp Tử Khâm:
- Phía Phục Ma Hội không có nói sao?
Đoạn Cảnh Vinh ngạc nhiên:
- Diệp cô nương, có tin tức gì sao?
Diệp Tử Khâm lắc đầu:
- Quả thực phân đà Kim Lăng cũng không nhận được tin tức gì cả.
Ngay cả tiểu muội bình thường vẫn nhận được thư bồ câu từ các nơi nhưng thời gian gần đây không nhận được gì cả.
Thư tín bồ câu gửi đi đều bặt vô âm tín, tiểu muội cũng từng đưa vài đệ tử đưa tin nhưng đều mất dạng.
Lo lắng có chuyện chẳng lành, nên tiểu muội đành tạm thời nâng cao cảnh giác, không gửi thêm người đi nữa.
Giáo chủ, có chuyện gì xảy ra?
Lăng Huyền Phong nói:
- Quả thực lần này chuyện lớn, quan hệ tồn vong của cả hệ thống quốc gia.
Như vậy đi, cho mọi người lui ra, hiện trường chỉ được có 2 người các ngươi cùng nhóm chúng ta từ kinh đô đến, còn lại chưa vội thông báo ra ngoài khiến loạn nhân tâm.
Diệp Tử Khâm gật đầu, sau đó phân phó nhân thủ không cho người khác tiếp cận.
Đám người Lăng Hiếu Kiệt cũng biết là đến chuyện nghiêm túc, liền ngồi ngay ngắn.
Thấy vẻ mặt mọi người rất nghiêm trọng, Đoạn Cảnh Vinh cũng nghiêm túc lắng nghe.
Thời gian gần 2 tiếng trôi qua, Lăng Huyền Phong cơ bản cũng thuật lại tóm tắt những gì xảy ra tại Triều Ca.
Diệp Tử Khâm cùng Đoạn Cảnh Vinh lúc đầu nghiêm túc, sau thì kinh hãi và cuối cùng là khiếp sợ.
Sau khi Lăng Huyền Phong kể xong được 5 phút, 2 người mới có thể tỉnh táo được.
Đoạn Cảnh Vinh lắp bắp:
- Lăng công tử, chuyện này… Chuyện này….
Độc Cô Lãnh Hàn ở một bên nói:
- Toàn bộ đều là sự thật, cho tới bây giờ triều đình