Gần tới giờ tan học, điện thoại của Dung Huyên liên tục bị Dung Diệu oanh tạc, có thể là Kỷ Ngưng lúc trở về đã nói gì đó với ông ta.
Nhưng có điều dường như Dung Diệu cùng Kỷ Ngưng không hiểu lắm đó chính là người khát vọng có được tình thân là nguyên thân, chứ không phải là cô.
Cho nên Dung Huyên dứt khoát kéo Dung Diệu và Kỷ Ngưng vào sổ đen.
Hôm sau là thứ bảy, trong lớp có tổ chức hoạt động ngoại khóa.
Dung Huyên là lớp trưởng cho nên phải đến sớm. Lúc cô tới, ở chỗ hẹn trước chỉ có vài người. Dung Huyên tới chưa bao lâu thì Bạc Thần mỗi tay cầm một cốc trà sữa đi đến.
"Lớp trưởng"
Dung Huyên mờ mịt 'a' một tiếng.
Bạc Thần đưa cốc trà sữa bên tay phải cho cô, giọng nói vẫn lạnh lùng như cũ "Mua một tặng một, thừa một cốc, cho cậu"
Thấy Dung Huyên có chút do dự, Bạc Thần nói "Cậu không uống thì tôi vứt đi vậy"
Mấy bạn học đứng xung quanh "...."
Bạc Thần đã nói như vậy rồi, nếu như cô không nhận lấy thì có vẻ không tôn trọng bạn học. Dung Huyên nhận lấy cốc trà sữa, nhỏ giọng nói cảm ơn "Cảm ơn cậu"
"Không có gì"
Dung Huyên nhìn thoáng qua.
Là hồng trà sữa rất nổi tiếng dạo gần đây, rất nhiều cô gái nhỏ thích vị này, thường xuyên đặt mua có điều cô chưa uống qua bao giờ.
Dung Huyên cắm ống hút, nhẹ nhàng hút một ngụm, hơi ngọt.
Sau khi học sinh trong lớp đến đủ, mọi người dưới sự dẫn dắt của giáo viên chủ nhiệm bắt đầu xuất phát đi núi Tê Hà.
Hoạt động ngoại khóa ở trường luôn là như vậy, không phải leo núi thì chính là leo núi, ngoại trừ leo núi ra thì chả còn gì khác.
Tới chân núi, mọi người tạm dừng để nghỉ ngơi, ăn chút đồ ăn lót bụng.
Dung Huyên nghĩ đến trên tay Bạc Thần vừa rồi chỉ có hai cốc trà sữa, không mang theo gì khác, đoán chừng là không mang theo đồ ăn vặt.
Cô lấy chai nước khoáng cùng mấy túi đồ ăn vặt từ trong ba lô ra, đi đến chỗ Bạc Thần.
Bạc Thần đang ngồi trên mặt đất, tay để ở đầu gối, câu được câu không nói chuyện với nam sinh ngồi bên cạnh.
Cậu quả nhiên rất tiêu sái, chỉ mang theo người, đồ vật thứ gì cũng không có.
Dung Huyên đem nước khoáng cùng đồ ăn vặt đặt bên người cậu "Cảm ơn cậu hôm qua đã giúp tớ, còn có cốc trà sữa vừa rồi nữa" Cô hiện tại hẳn là coi như không thiếu nhân tình Bạc Thần nhỉ?
Nam sinh ngồi bên cạnh thấy vậy 'oa' một tiếng.
Dung Huyên giải thích "Tớ không biết cậu có thích đồ ăn vặt hay không, trong này có bánh mì, dùng để lót bụng"
Nam sinh bên cạnh nói giỡn "Lớp trưởng, có phần của tớ không?"
Dung Huyên suy nghĩ một chút, lấy túi bánh mì mà mình chuẩn bị ăn "Cho cậu"
Nam sinh kia vui vẻ nhận lấy "Cảm ơn lớp trưởng, cậu thật là tốt"
Dung Huyên mím môi cười, lúc này, Đồng Nguyệt ở một bên gọi to "Huyên Huyên, chồng sắp cưới của cậu tới!"
Nghe thấy vậy, nụ cười trên mặt Bạc Thần hơi trầm xuống. Cậu ngước mắt lên, im lặng nhìn chàng trai đang đứng cách đó không xa.
Dung Huyên theo bản năng quay đầu lại, nhìn thấy Cố Dã đang đứng cách đó không xa.
Cố Dã chân dài, vài bước chân đi đến trước mặt Dung Huyên.
Dung Huyên kinh ngạc, cũng có chút vui mừng "Sao anh lại đến đây?"
Cố Dã yên lặng nhìn thoáng qua Bạc Thần sau đó mỉm cười nói "Nhớ em cho nên đến đây"
Dung Huyên ".."
Đang trong thời gian huấn luyện sao nam chính lại có thể tùy hứng như vậy? Anh có định lấy chức quán quân thế giới nữa hay không?
Cố Dã nắm lấy tay Dung Huyên, mười ngón tay đan xen, nói "Anh mang chút đồ ăn tới cho em"
Dung Huyên ngoan ngoãn đi theo Cố Dã.
Cố Dã quay đầu lại nhìn Bạc Thần, nói "Nam sinh kia, là học sinh mới chuyển đến lớp em?"
Dung Huyên 'à' một tiếng, không để ý nói "Anh nói Bạc Thần sao? Đúng vậy"
Nghĩ đến cảnh Dung Huyên cười nói với nam sinh kia, nói thật, trong lòng Cố Dã cảm thấy có phần ghen ghét, phải biết rằng ban đầu khi mới quen biết cô, anh không hề được nhận đãi ngộ như vậy.
Sự ghen tị thiêu đốt tâm can Cố Dã, Bạc Thần thật sự khiến anh để tâm.
Hai người cùng nhau ngồi xuống. Cố Dã sán lại gần, đột nhiên nói "Cái cô nữ thần trái cây kia, anh chưa từng nói chuyện với cô ta dù chỉ một lời"
Hơn nữa, Tả Tả cùng Bàn Bàn sau khi bị anh mắng một hồi, mấy ngày nay đã không dám ở trước mặt anh nhắc đến cái cô nữ thần trái cây nữa.
Dung Huyên kỳ quái chớp chớp mắt, không hiểu vì sao Cố Dã lại nhắc đến nữ thần trái cây. Sau khi Cố Dã nhắc đến cô gái này, cô cũng nhịn không được mà cảm thấy tò mò, truy cập vào phòng phát sóng trực tiếp của nữ thần trái cây nhìn thử.
Cô gái quả thật rất xinh đẹp.
"Nhưng mà, em vừa rồi nở nụ cười với hai nam sinh kia thật là xinh đẹp" Đặc biệt là đối với cái cậu Bạc Thần kia.
Dung Huyên 'hả' một tiếng.
Cô có à?
Dung Huyên cẩn thận suy nghĩ lại, không có mà, chỉ là nụ cười xã giao bình thường thôi.
Thật ra EQ của Dung Huyên không hề thấp, Cố Dã vừa nói như vậy cô đã ngay lập tức hiểu ra vấn đề.
Cố Dã