Chương 10: Cuối cùng cũng tìm được cô rồi
Người đàn ông nằm rạp dưới chân cô, mặt đập xuống hố cát dưới đất, nói năng lộn xộn hơn nửa tiếng đồng hồ cuối cùng mới giải thích được rõ ràng âm mưu đằng sau vụ tai nạn xe cộ trước đó.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người này vốn là một người sửa máy tính, mở một cửa hàng nhỏ ngay tại góc đường nơi vụ tai nạn xe cộ xảy ra.
Đoạn đường đó hơi khuất, xung quanh toàn là mấy nhà kho chứa đồ nên bình thường chẳng có mấy ai qua lại. Lúc ấy khi nghe thấy tiếng động anh ta cũng không để ý lắm, một lát sau mới đi từ trong cửa hàng ra ngoài hút thuốc thì nhìn thấy tình trạng thảm khốc trên đường.
Chiếc xe tải nghiêng đầu đâm vào cột điện, một chiếc xe có rèm che khác bị lật thẳng xuống đất.
Con đường rải nhựa bị ánh mặt trời giữa trưa chiếu sáng. Anh ta nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ chấn động - một cô gái trông có vẻ mềm yếu liều mình mạo hiểm lôi người đàn ông bị kẹt dưới xe ra, kết quả là mình lại thay người đàn ông đó rơi vào tình trạng nguy hiểm.
Vào giây phút chứng kiến chiếc xe không chịu nổi gánh nặng mà đổ xuống, anh ta vô thức nhắm chặt mắt lại. Trong cơn gió mùa hạ nóng cháy, anh ta nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của cô gái nhỏ ấy.
Một lát sau anh ta mới mở choàng mắt ra, tim vẫn còn đập dồn dập.
Thứ mà anh ta nhìn thấy là máu tươi ghê người uốn lượn chảy ra từ dưới xe, nhuộm đỏ cả mảnh thủy tinh vỡ đầy đất, khiến người thấy mà choáng váng.
Anh ta sợ đến mức run cầm cập, điếu thuốc cầm trong tay cứ vậy mà rơi thẳng xuống đất.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh ta chỉ là một người bình thường, không hề vĩ đại chút nào, anh ta không làm được cái việc hy sinh bản thân để cứu người khác, thậm chí anh ta còn vì lo lắng chiếc xe kia sẽ nổ mạnh mà không dám lại gần giúp đỡ nữa kìa. Điều duy nhất mà anh ta làm được chỉ có bấm số 120 gọi cấp cứu.
Đứng dưới cái nắng như thiêu như đốt mà cả người anh ta đều toát mồ hôi lạnh, mãi đến khi xe cứu thương xuất hiện mới thở phào một hơi nhẹ nhõm, lau bớt mồ hôi ướt đẫm trên mặt rồi lê đôi chân như nhũn ra quay về cửa hàng. Lúc cõi lòng anh ta vẫn tràn đầy sự sợ hãi thì có một người phụ nữ trẻ đến đây, vừa vào đã rút ngay một tấm chi phiếu ra rồi nói với anh ta rằng trong đó có một trăm vạn, có lấy được số tiền này hay không hoàn toàn phụ thuộc vào khả năng của anh ta.
Đối với một người nghèo rớt như anh ta mà nói thì không thể nghi ngờ rằng một trăm vạn có sức hấp dẫn cực lớn.
Thế nên lúc đối phương yêu cầu anh ta hack camera giám sát hiện trường vụ tai nạn xe cộ và biến cô gái cứu người trong video thành mình, lương tâm anh ta cũng chỉ cắn rứt một chút rồi nhanh chóng vùi đầu vào làm việc.
Vả lại, anh ta cũng có một chút tay nghề nên trừ sửa máy tính ra thỉnh thoảng cũng nhận thêm các đơn hàng ngoài, ví dụ như tra trộm bản ghi chép lịch sử trò chuyện giúp người ta vân vân. Nhưng việc có yêu cầu cao như đổi khuôn mặt trên camera theo dõi này thì đây vẫn là lần đầu tiên anh ta làm.
Khát vọng với tiền tài khiến anh ta đột phá được giới hạn của bản thân, hoàn thành cuộc giao dịch này bằng một tốc độ cực nhanh.
Anh ta làm vừa nhanh vừa tốt nên chủ thuê rất hài lòng, lại bo thêm cho anh ta năm mươi vạn nữa rồi yêu cầu: "Anh hãy xóa sạch video giám sát ban đầu sau đó rời khỏi nơi này ngay bây giờ đi."
Cho dù người phụ nữ kia không nói thì chính anh ta cũng sợ mình rước họa vào thân nên đã nhanh chóng rời khỏi nơi đó. Anh ta cầm tiền chuồn đi nơi khác, trong thời gian một năm nay lại dùng thủ đoạn và cơ hội để nhân đôi số tiền kia lên gấp mấy lần. Sau đó anh ta đi tới thành phố Nhạc, bắt đầu hưởng thụ cuộc sống theo cách “tuổi già”. Anh ta hoàn toàn không ngờ rằng mình sẽ gặp được cô gái trong video theo dõi trước kia ngay chỗ này!
"Tôi, tôi, tôi... Tôi thật sự không hề cố ý! Tôi... Tôi nghèo quá, ông nội tôi bị bệnh nan y, tôi cần số tiền đó để chữa bệnh cho ông tôi. Còn bà nội tôi nữa, về già bà ấy bị ngớ ngẩn, ba tôi thì là người tàn tật, mẹ tôi... mẹ tôi lấy tất cả tài sản trong nhà chạy theo người đàn ông khác rồi! Tôi sống có dễ dàng gì đâu..." Người đàn ông bắt đầu há miệng nói bậy nói bạ nhằm tỏ vẻ khốn khổ để tìm kiếm sự đồng cảm.
Thu Danh Duy cười khẽ một tiếng, cái chân đang dẫm lên người anh ta lại dí mạnh hơn chút nữa: "Nói dối cũng phải có chút kỹ thuật chứ. Anh cho rằng người khác là đồ ngu hay đồ thiểu năng?"
"Hu hu hu! Đau! Đau quá cô ơi!" Người đàn ông kia lại thừa nhận thêm lần nữa: "Tôi sai rồi! Tôi sai rồi được chưa?"
Thu Danh Duy: "Chưa được!"
Hiếm lắm có vụ bất ngờ tự dâng lên đến tận cửa, làm sao cô có thể bỏ qua một cách dễ dàng như vậy được? Trong khoảng thời gian này sở dĩ cô có thể tiêu nhiều tiền như vậy ở thành phố Nhạc hoàn toàn là nhờ vào chiếc ví căng phồng của nguyên thân trước đó. Tục ngữ có câu ăn cơm chúa, múa tối ngày, tiêu tiền của người ta không hề làm lòng cô băn khoăn chút nào.
Cô nhìn chằm chằm vào người đàn ông đang bị mình dẫm dưới lòng bàn chân, bỗng nhiên nảy ra một suy nghĩ: "Anh còn giữ bản gốc của video giám sát nữa không?"
Tròng mắt của người đàn ông kia đảo vòng vo rồi đáp nhanh: "Không có! Tôi có đạo đức nghề nghiệp lắm nhé! Đã đồng ý với chủ thuê rằng sẽ xóa thì nhất định tôi phải xóa!"
Thu Danh Duy lại dẫm mạnh lên người anh ta hai lần nữa nhưng người đàn ông kia vẫn không chịu hé răng nửa lời. Thấy ép buộc không có tác dụng, cô tính đến việc dụ dỗ anh ta bằng lợi ích.
Thu Danh Duy ngồi xổm xuống rồi quơ quơ năm ngón tay trắng nõn trước mặt anh ta: "Con số này."
Người đàn ông nghi ngờ hỏi: "Cô có ý gì?"
"Năm nghìn vạn, tôi muốn bản gốc của video giám sát."
Năm nghìn vạn ư?!
Trong nháy mắt, đôi mắt của người đàn ông kia trợn ngược lên.
Không phải năm vạn, năm mươi vạn hay năm trăm vạn mà là năm nghìn vạn! Con mẹ nó chứ năm nghìn vạn đấy!
Người đàn ông nhanh nhẹn đứng phắt dậy từ trong hố cát, khép hai chân lại quỳ thẳng xuống đất, bày ra điệu bộ khôn khéo, trên mặt lại nở một nụ cười nịnh nọt, cung kính hô lên một tiếng: "Ba à."
"Khi nào thì ngài cần cái video giám sát kia?" Trông anh ta có vẻ sốt sắng hơn trước kia rất nhiều: "Trước kia tôi cũng chỉ chuẩn bị thêm một bản để đề phòng có chuyện