Chương 17: Nghê San, tốt nhất là đừng lừa anh
"Cái gì thế? Nhìn không giống như mở màn buổi lễ mà giống video theo dõi của con phố đó hơn..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ơ! Nhìn kỹ hình như là hiện trường tai nạn xe cộ thì phải? Công ty tổ chức đám cưới làm ăn kiểu gì thế? Ngày đám cưới của người ta mà lại chiếu hình ảnh máu me như vậy là sao, có biết xui xẻo lắm không!"
Tiếng xôn xao tràn ngập cả nhà thờ. Nghe thấy những từ ngữ "tai nạn xe cộ" và "theo dõi", Nghê San giật mình, quay phắt đầu nhìn vào trong.
Thứ đang hiện ra trên màn hình không phải lời mở đầu cho buổi lễ kết hôn mà trước đó cô ta đã yêu cầu công ty tổ chức đám cưới cắt nối biên tập hoàn chỉnh, mà là... Đoạn video theo dõi mà cô ta đã từng xem vô số lần! Cô ta đã quen thuộc với đoạn băng đến mức chỉ cần liếc một cái là đã nhận ra đây là con đường Lục Cảnh Thâm từng gặp tai nạn xe cộ!
Chuyện gì thế này?
Nghê San ngờ vực nhìn chú rể bên cạnh, lẽ nào anh thêm cái này vào để thêm phần đặc sắc và bất ngờ? Chiếu đoạn video ghi lại cảnh mình xả thân cứu anh cho khách mời thấy, làm màn dạo đầu để bày tỏ sự cảm kích và tình yêu dành cho cô ta ư?
Suy nghĩ này làm sống lưng cứng đờ của cô ta thả lỏng lại.
Có điều, khi Lục Cảnh Thâm cũng nhìn về phía cô ta với ánh mắt nghi ngờ, dự cảm không lành lại ập tới!
Không phải do Cảnh Thâm chuẩn bị, thế có nghĩa là...?!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Quà đính hôn của cô dâu và chú rể đã đến rồi, xin mời thưởng thức." Đúng lúc đó, Cố Trì lên tiếng, ánh mắt tràn ngập sự lạnh lùng đến vô tình.
Cuối cùng chân tướng của chuyện một năm trước cũng được vạch trần vào ngày hôm nay. Oan khuất của Niệm Niệm đã được rửa sạch hoàn toàn...
Sau khi Cố Trì dứt lời, video theo dõi được chiếu trên màn hình lớn bắt đầu chạy. Một chiếc xe chở hàng phóng thật nhanh từ phía đối diện, đâm sầm vào xe hội một cách thảm thiết, không tài nào tránh kịp!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cho dù video không có tiếng nhưng các khách mời vẫn có thể cảm nhận được giây phút trận tai nạn xảy ra đáng sợ nhường nào. Ai nhát gan thì hét lên, nhắm tịt mắt lại không dám nhìn. Người can đảm thì tiếp tục nhìn màn hình trong tâm trạng khó hiểu.
Từ câu Cố Trì vừa nói, không khó để suy ra video theo dõi ghi lại vụ tai nạn được chiếu trong hôn lễ là do anh ta giở trò. Lục Cảnh Thâm nhíu mày liếc Cố Trì, không rõ anh ta làm vậy là có ý gì.
Lục Cảnh Thâm vỗ vai Nghê San rồi bước nhanh vào nhà thờ, cất giọng trấn an các vị khách: "Mọi người đừng hoảng hốt, đoạn video đang chiếu là video theo dõi ghi lại cảnh trước đây San San xả thân cứu tôi ra khỏi gầm xe. Nhờ có chuyện này, chúng tôi đã kết nối lương duyên, cuối cùng hôm nay cũng đến được với nhau sau nhiều gian nan trắc trở. San San là ân nhân của tôi, là người tôi yêu, là người thân suốt quãng đời còn lại của tôi. Cảm ơn hôm nay mọi người đã đến dự, làm chứng cho giây phút hạnh phúc của chúng tôi!"
Lục Cảnh Thâm đã dứt lời nhưng lại không có tràng pháo tay như dự đoán.
Bất cứ ai trong nhà thờ đều đang ngơ ngác nhìn lên sân khấu. Trên màn hình, một cô gái mảnh mai, nhu nhược đang chạy thục mạng về phía chiếc ô tô bị lật kia.
Trên gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt ngập tràn sự nôn nóng và lo âu. Biểu cảm ấy hiện lên rất rõ qua chiếc camera hướng thẳng vào cô.
Lục Cảnh Thâm ngước mắt lên, đúng lúc nhìn thấy khuôn mặt của cô gái trong video.
Khác với video theo dõi ban đầu anh ta đã xem đi xem lại mấy lần, giờ phút này, người đang đứng giữa đường nhựa cắn răng, dùng hết sức bình sinh để kéo người đang hôn mê là anh ta ra khỏi gầm xe không phải Nghê San, mà là... Thu Niệm!
Chuyện... Chuyện này sao có thể?
Chắc chắn không thể!
Lục Cảnh Thâm bỗng dưng cứng đờ người.
Người từng cứu anh trước đây rõ ràng là Nghê San cơ mà! Bác sĩ cấp cứu ở bệnh viện từng nói rằng Nghê San cùng được đưa tới với anh, vì anh mà cô ấy đã bị thương rất nặng, suýt chút nữa đã bỏ mạng! Những chuyện này không thể làm giả được!
Nhất định là Cố Trì giở trò! Cố tình đổi mặt của Nghê San trong video theo dõi thành Thu Niệm để phá đám buổi lễ kết hôn này!
Nhất định là...
Nhất định là...
Tâm trạng Lục Cảnh Thâm rối như tơ vò, anh ta không ngừng tự nhủ bản thân như thế. Nếu không, anh ta hoàn toàn không có đủ lòng can đảm để đối mặt với mọi chuyện.
Nếu như Thu Niệm mới là ân nhân của mạng của anh ta, vậy...
Không! Lục Cảnh Thâm nhắm chặt mắt lại, gạt suy nghĩ hoang đường này ra khỏi đầu. Thu Niệm là kẻ mưu mô xảo trá, năm lần bảy lượt hãm hại, bôi nhọ, bắt nạt San San, còn chuyện gì mà cô không làm được chứ? Anh ta không thể bị thủ đoạn thấp hèn này đánh lừa!
Có điều, tiếp đến, anh ta lại nghe thấy một bản ghi âm lật đổ tất cả hy vọng của anh ta.
"Làm chuyện đó tôi cũng chột dạ lắm chứ! Làm giả camera theo dõi cơ mà, lỡ chẳng may con ả kia muốn trả đũa, hãm hại tôi thì tôi biết khóc với ai đây? Thế nên phải giữ video gốc cho chắc ăn, không ngờ lại giúp được cho cô!"
"Thay đổi gương mặt chỉ là công nghệ thử nghiệm thôi, sơ sót là sẽ lòi ra ngay. Thật ra cô so sánh kỹ thì sẽ phát hiện vẻ mặt của cô tự nhiên hơn, dù gì cũng là bản gốc mà. Nếu chỉ xem video giả thôi thì sẽ không thấy có gì khác thường, nhưng đặt hai cái vào một chỗ là biết ngay."
"Ôi, tôi cũng vì miếng ăn cả thôi! Trên có già dưới có trẻ, tôi cũng khó khăn lắm nên mới phải nhận mối làm ăn vớ vẩn này."
Giọng nói lạ lẫm của một người đàn ông thỉnh thoảng xen lẫn câu hỏi của Thu Niệm vạch trần âm mưu một năm trước trước mặt mọi người.
Giữa tiếng ồ lên, Lục Cảnh Thâm như bất thình lình roi vào biển băng, năm giác quan bị nước biển nặng nề che đậy, không còn nghe thấy bất kỳ âm thanh gì trừ tiếng tim đập nhanh như trống bỏi của mình.
Khuôn mặt tái nhợt đày vô tội của người con gái trong trí nhớ và bóng hình của người đã dũng cảm quên mình cứu anh ta trong video chồng lên nhau, từng cảnh tượng trong quá khứ hiện lên rõ nét ngay trước mắt.
"Cảnh Thâm, em không nói dối! Em không có thật mà! Anh tin em đi, em cứu anh thật mà, em..."
"Em cũng chẳng biết tại sao người cứu anh trên video theo dõi lại biến thành Nghê San, nhưng em thật sự không nói dối! Em không cần anh biết ơn hay đền đáp em, em chỉ cần chân tướng cho tất cả mọi chuyện mà thôi!"
"Nghê San, cậu nói đi! Tại sao cậu không nói gì cả? Chẳng lẽ tất cả là do cậu gây ra? Tại sao cậu lại làm vậy? Tại sao?!"
Lục Cảnh Thâm đứng sững như trời trồng, bần thần nhìn video đã dừng chạy từ lâu, sự tăm tối trong ánh mắt che đậy hết thảy cảm xúc.
Bàng hoàng hơn cả anh ta là Nghê San suýt ngất đi ở cửa nhà thờ.
Cô ta hoàn toàn không ngờ người giao dịch với cô ta lại xảo quyết đến vậy, không chỉ giữ bản video gốc của vụ tai nạn xe cộ mà còn bán sang cho Thu Niệm!
Những đôi mắt khác nhau xung quanh tức thì đổ dồn về phía cô ta.
Nghê San thấy rõ sự chán ghét, khinh bỉ và cả hả hê trong ánh mắt của các vị khách mời.
Không! Đáng lý ra không thể như này được!
Hôm nay là đám cưới cô ta đã mơ ước từ lâu mà! Nhất quyết không thể để bị bất cứ ai phá hoại được!
Nghê San xách chiếc váy cưới cồng kềnh lên vội vàng chạy về phía Lục Cảnh Thâm, hoảng hốt giải thích: "Cảnh Thâm! Em không biết chuyện gì đang xảy ra cả, chắc chắn là Thu Niệm giở trò rồi! Loại chuyện thế này cô ta còn ít làm sao? Anh đừng mắc bẫy cô ta!"
Đáp lại cô ta là sự thở gấp trong câm lặng của người đàn ông.
Lục Cảnh Thâm vẫn còn đang giữ tư thế vừa rồi ngẩng đầu nhìn màn hình trình chiếu lớn trên sân khấu, video đang