Chương 27: Ôm chặt lấy cô
Trên đường ra khỏi bệnh viện, Thu Danh Duy nhớ lại nội dung phần bình luận của cuốn tiểu thuyết này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tất cả độc giả đều mắng chửi Lục Cảnh Thâm, mắng chửi tác giả vì cho HE. Cô mới đọc một nửa tiểu thuyết, vì cô biết trước nên cứ chủ quan cho rằng nữ chính nhất định sẽ chết vì bệnh nan y, vì thế lầm tưởng các độc giả nói HE là nữ chính tha thứ cho nam chính, hai người ở bên nhau, yêu nhau trong những ngày tháng cuối đời, kết quả vậy mà lại khám sai?!
Tuy rằng rất máu chó nhưng hiện giờ cô lại vô cùng vui mừng vì tác giả đã viết ra đống máu chó này, giúp cô có thể tiếp tục sống sót.
Đứng trên đường ở một đất nước xa lạ, Thu Danh Duy giơ tay, nhẹ nhàng che mắt lại.
Thật tốt quá…
Sau khi ổn định cảm xúc, cô gọi cho thư ký Chu kể về chuyện này.
Bên kia, thư ký Chu thở phào nhẹ nhõm, cảm thán ông trời có mắt, người nhà họ Thu đều là người tốt, sẽ không rơi vào kết cục bi thảm như vậy.
Hai người hàn huyên một lát, thư ký Chu nghĩ đến gì đó, nhắc Thu Danh Duy xem Weibo.
Sau khi rời khỏi thành phố Nhạc, Thu Danh Duy đã xóa toàn bộ ứng dụng mạng xã hội, điện thoại chỉ giữ lại những ứng dụng cơ bản nhất, cô không muốn lãng phí số thời gian ít ỏi của mình trên mạng, lúc này nghe thư ký Chu nói vậy, cô bèn tải lại lần nữa.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Weibo xảy ra chuyện gì vậy?”
Thư ký Chu: “Ngày hôm qua đã xảy ra hai chuyện, vốn dĩ không định làm phiền tới cô nhưng vì đã xác nhận là chẩn đoán sai nên tôi nghĩ nên cho cô biết.”
Trong lúc đó, Weibo đã tải xong, Thu Danh Duy nhấn mở hot search, lập tức hiểu được hai chuyện mà thư ký Chu nói.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Tổng giám đốc Thu Thị tưởng niệm người vợ đã khuất, vì yêu tự sát.”
“Siêu sao hàng đầu giới giải trí đêm khuya đến quán bar tìm men say, thất tình tự sát.”
Tên cặn bã Lục Cảnh Thâm kia tự sát, Thu Danh Duy không thể không vỗ tay trầm trồ khen ngợi, chẳng qua bốn chữ “vì yêu tự sát” này có hơi vấy bẩn “tình yêu”.
Người tự phụ như anh ta, khỏi cần nghĩ cũng biết là không chấp nhận được mình bị Nghê San đùa giỡn trong lòng bàn tay, bị lừa dối suốt một năm trời, muốn chuộc tội để bù đắp lại tất cả, không ngờ Thu Niệm lại “chết”, không tìm thấy lối thoát, anh ta bèn chọn cách kết thúc mọi thứ bằng cái chết.
Anh ta nghĩ hay lắm, chết cho xong việc, thoát khỏi sự dày vò tra tấn suốt nửa cuộc đời sau này, đúng là tên nhu nhược!
Còn tin tức thứ hai…
Siêu sao hàng đầu giới giải trí?
Đừng có nói là… Bạc Nguyên Triệt?
Cô nghĩ lại, tên nhóc kia hình như không có yêu đương gì, có lẽ là do đối thủ tung tin. Nhưng thư ký Chu lại cố ý đề cập đến chuyện này, hẳn là có liên quan đến cô.
Nghi ngờ bấm vào, lập tức thấy một tiêu đề chói lọi đầu bảng Weibo… “Tối hôm qua, Bạc Nguyên Triệt gây náo động khi xuất hiện tại quán bar Unicorn, sau khi hát một bài tình ca thất tình xong thì nhảy xuống sân khấu, toàn dân suy đoán “Tiểu Duy” là ai?”
Quán bar Unicorn? Chẳng phải là quán bar nơi cô và Bạc Nguyên Triệt gặp nhau lần đầu sao? Còn có… Tiểu Duy này… Cô có linh cảm mãnh liệt rằng đó chính là cô.
Weibo có kèm theo một đoạn video.
Bạc Nguyên Triệt đứng trên sân khấu quán bar, cất giọng hát khàn khàn: “Ngay thời khắc anh rung động, em lại biến mất… Rất muốn gặp lại em một lần nữa…”
Anh nhìn tiều tụy hơn rất nhiều, chiếc cằm trơn bóng sạch sẽ thường ngày giờ lún phún râu, tóc dài cũng không cắt, thẫn thờ che phủ vầng trán, che đi một nửa đôi mắt đào hoa u sầu… Dáng vẻ vô cùng mất tinh thần.
Anh… làm sao vậy?
Thu Danh Duy nhìn chằm chằm vào người trong video, bất giác cau mày. Khoảnh khắc nhìn thấy Bạc Nguyên Triệt gào khóc nghẹn ngào, hô hấp như ngừng lại.
Rất nhanh, cô nghe thấy một tiếng “Tiểu Duy” đầy lưu luyến, hai chữ nhẹ nhàng trầm thấp, lại vương vấn tình cảm mà cô chưa bao giờ chú ý đến.
Bạc Nguyên Triệt anh…
Một câu trả lời lờ mờ hiện ra.
Ngay sau đó đã bị cắt ngang bởi tiếng thét hoảng sợ trong video.
Bạc Nguyên Triệt ngã xuống sân khấu, khung cảnh cực kỳ hỗn loạn.
Lúc này, niềm vui vì khám sai đã bị lo lắng thay thế, Thu Danh Duy không ở lại nữa, bảo thư ký Chu ngay lập tức chuẩn bị máy bay. Cô phải về thành phố Nhạc, trở về ngay bây giờ!
*
Trong một bệnh viện tư nhân ở thành phố Nhạc, Bạc Nguyên Triệt từ từ tỉnh lại.
Nhìn trần nhà xa lạ, anh hơi sững sờ, ngay sau đó bên tai vang lên một giọng nói âm dương quái khí: “Yo~ Đại tình thánh của chúng ta tỉnh rồi.”
Là Tô Ngạn.
Cậu ta đang ngồi khoanh tay ở mép giường, vẻ mặt u ám trợn mắt nhìn anh.
Trợ lý nhanh chóng nhấn chuông gọi bác sĩ.
Quý Ninh đỡ Bạc Nguyên Triệt từ từ ngồi dậy, khẽ thở dài: “Anh Nguyên Triệt, tối qua anh thật sự làm bọn em sợ chết khiếp, ngã từ sân khấu cao như vậy xuống, may mà chỉ là gãy một chân, nếu đầu đập thẳng vào góc bàn đá cẩm thạch gì đó, có lẽ cả đời này anh sẽ phải làm kẻ đần đấy.”
Tô Ngạn tức giận: “Cậu ấy chính là đồ đần! Cứ ngã chết luôn đi!”
“Được rồi, khoan dung với bệnh nhân thất tình chút đi.” Đồng đội khác tới hòa giải.
Bạc Nguyên Triệt nhíu mày: “Thất tình cái gì? Nói linh tinh gì đó?”
“Còn chối cãi gì nữa? Bây giờ toàn mạng xã hội đều biết siêu sao hàng đầu giới giải trí của chúng ta bị một người tên Tiểu Duy đá, đau khổ hát tình ca thất tình ở quán bar, gào khóc xong thì nhảy xuống sân khấu tự sát.” Tô Ngạn tiếp tục buông lời móc mỉa: “Cậu nói xem có xuất sắc không hả? Có kích thích không?”
Bạc Nguyên Triệt thật sự không có ấn tượng gì về chuyện tối hôm qua, chỉ nhớ ánh đèn nhấp nháy trong quán bar, cùng vị đắng của rượu chảy xuống cổ họng, sau đó cãi lộn ầm ĩ với Tô Ngạn, rồi sau đó… sau đó anh không còn nhớ gì nữa.
Nghe những gì Tô Ngạn nói…
Chẳng lẽ sau khi uống say, anh đã làm ra chuyện tồi tệ gì đó?
Thấy mặt anh lộ vẻ nghi hoặc, một người đồng đội nhiệt tình mở hot search Weibo, đưa điện thoại cho anh, không nhịn được vui sướng khi người khác gặp họa mà cười thành tiếng heo: “Anh, anh đỉnh quá trời! Toàn bộ cõi mạng tê liệt vì anh hết rồi.”
Bạc Nguyên Triệt có linh cảm xấu mãnh liệt, anh cầm điện thoại, lướt xem đề tài hot search trên Weibo, muốn chết quá đi mất.
Hiện tại cả mạng xã hội đều đang thảo luận “Tiểu Duy” trong