Thời điểm vừa mới xuống dưới hành lang, đã trông thấy anh hai cô cùng Phổn Sát sửa soạn xong xuôi đứng chờ ở đó.
Cố Tư Cảnh cũng rất có soái khí, dáng người anh cao lớn, hôm nay lại đặc biệt mặc bộ đồ thể thao càng làm nổi bật lên sự khoẻ mạnh của anh, khuôn mặt chia tỷ lệ, trên đầu còn đội một cái mũ lưỡi trai.
Lại nhìn sang Phổn Sát, anh ta gọn gàng thắt tóc đằng sau thành cái đuôi, đôi mắt xám khói hơi thu hẹp khiến vết sẹo hình hoa ngũ lá kia giãn ra hơn mức bình thường, biểu cảm phong tình vạn chủng, bất quá con người này có đẹp tới mấy thì đối với cô cũng chỉ là loại nghiệp chướng a, Cố Tư Vũ khinh thường khịt mũi.
"Đi thôi." Cô hướng hai người bọn họ lên tiếng.
Cả ba ngồi lên chiếc Royce với tay lái bàn thờ của Phổn Sát trong chốc lát liền đến sân bóng, Cố Tư Cảnh vừa mở cửa đi xuống đã bụm miệng nôn thốc nôn tháo.
Cố Tư Vũ vuốt vuốt lưng anh, chẹp môi "Em đã trải qua cảm giác này rồi thì anh cũng phải thử một lần, mình là anh em mà, ai da..."
"Em..." Cố Tư Cảnh mặt mũi vì nôn khan nhiều mà đỏ lên, ai oán nhìn cô.
"Bất quá, anh còn chưa nếm qua mùi vị thế nào là cảm giác mạnh."
Lúc trước nhớ lần thứ hai cô ngồi trên xe Phổn Sát cầm lái, anh ta đã bốc cả đầu xe vượt qua một chiếc xe con khác, cô cứ ngỡ mình chết chắc thật rồi, ai ngờ anh ta thật sự điêu luyện vượt qua.
Cho nên sau này vô luận anh ta bẻ lái khét lẹt thế nào, cô vẫn có thể tin tưởng rằng bản thân còn khả năng sống tiếp được.
"Còn lề mề cái gì ở đó?" Phổn Sát vừa mới đi chọn mấy cây gậy đánh Golf tốt, hách dịch nói.
Cố Tư Vũ đỡ Cố Tư Cảnh ngồi ở trên bãi cỏ dậy, anh còn loạng choạng đứng không vững.
Nhìn cái biểu cảm hận thù kia của anh, cô không nhịn được muốn cười lớn.
Phổn Sát cầm cây gậy Golf màu trắng ném về phía Cố Tư Vũ, cô thuận lợi bắt được, liền đó quay sang hỏi anh hai "Người đối tác kia của anh khi nào đến?"
Cố Tư Cảnh ngũ quan vẫn còn đang xanh xao, gạt tay cô ra mất một lúc lâu mới định thần lại "Bốn giờ." Sau đó anh hướng sân bóng đi vào.
Bốn giờ, còn một tiếng nữa sao?
Cố Tư Vũ cũng không nghĩ nhiều liền đi theo sau anh, sân bóng này rất rộng, chung quanh một phong cảnh thảo nguyên bằng phẳng. Cách đó năm mươi mét còn có một hồ nước và quầy nghỉ dưỡng, hôm nay là thứ sáu, cho nên rất nhiều người cũng đến đây chơi.
Phổn Sát quay sang nhìn cô đem tầm mắt của cô kéo lại hướng anh ta "Biết chơi không?"
"À..." Cố Tư Vũ định thần, nhìn cái gậy đánh Golf mình đang cầm trong tay "Tôi trước đây từng chơi qua hai lần, bất quá chỉ là qua loa, không nhớ rõ cách thức."
"Muốn ta dạy cho cô không?" Phổn Sát nhướn lên đuôi lông mày.
Cố Tư Vũ biết anh ta thể nào cũng không có ý tốt, nhếch mép khinh thường "Không cần."
Sau đó cô cầm gậy đánh Golf vung lên đánh vài cái, chẳng qua là kết quả đều không tốt như cô mong muốn, lần đầu đánh không trúng cầu, lần tiếp theo đánh lên trời, hoặc là hụt thảm hại.
Phổn Sát đứng ở bên cạnh chiêm ngưỡng cô làm trò con bò, anh ta một tay cầm ly nước ép một tay chống xuống đất gậy đánh Golf tựa cằm vào, khuôn mặt giống như kiểu châm biếm người khác gặp hoạn nạn.
"Anh cút đi chơi bóng của anh, đứng nhìn tôi làm quái gì?" Cố Tư Vũ trợn trừng mắt lên nhìn anh ta.
Phổn Sát ngậm ống hút uống sạch sẽ ly nước ép, mới nhàn nhã để qua một bên sau đó dáng vẻ tự tại đi đến bên cạnh cô.
Anh ta đặt cầu, vung gậy, động tác vô cùng dứt khoát một lần liền trúng hố cát.
Cứ liên tiếp như thế tới lần thứ mười, Cố