- Bố!- Sao bố đến đây?(tôi sợ sệt hỏi)- Con nghĩ xem- Cô giáo gọi bố đến ạ?- Không thì sao- Con con con xem con kìa, đã 17 tuổi rồi, cũng không lo học đi, ngồi trong lớp làm gì hả?- Bố~(gọi bằng giọng nũng nịu)- Được rồi- Dịch Kỳ, sau này Thiên Hà nhà chú phải nhờ cháu rồi- Dạ, không sao ạ- Cháu chào chú ạ(Khải Trạch mở lời)- Cháu là..(bố tôi hỏi Khải Trạch)- Cháu là bạn cùng lớp của Thiên Hà ạ- Vậy à?- Bố, Khải Trạch học giỏi lắm, bố thay Dịch Kỳ bằng cậu ấy được không- Ồ! Vậy à?- Hay là thế này, sau này chuyện học tập của Thiên Hà nhà chú giao hết cho 2 đứa. Dù sao 2 cũng tốt hơn 1 mà- Cái gì.... Con không muốn tên mặt lạnh này đâu(ý nói Dịch Kỳ)- Vâng ạ (Dịch Kỳ và Khải Trạch cùng trả lời bố tôi)Tạm biệt đồ ăn vặt, tạm biệt khu tò chơi, tạm biệt... :'(- Được được, quyết vậy nhá- Ơ, không ai hỏi con có đồng ý hay không à?- Con không cần phải có ý kiến2 tên ác ma này gật gật- Gật cái gì mà gật, các cậu muốn bị ăn đập hả(tôi tức giận nói)Về đến nhà, bố tôi kể chuyện của tôi cho gia đình. Nghe xông mẹ tức giận mắng tôi một hồi nữa. Bà nội thì thở dài. Có lẽ mọi người đều thất vọng về