Khi nghe thấy Hoàng Tử Hiên và Băng Khối đồng thời nói ra tu vi của đối phương, vẻ mặt của Hình Thiên và Lữ Dương cũng lập tức xụ xuống.
Đối phương là cao thủ nội gia Hóa Công cảnh, vậy nhưng Hoàng Tử Hiên và Băng Khối chỉ mới đến Ngự Thể cảnh.
Tu vi nội gia cách một tầng, tối nay bọn họ đã thật sự gặp phải kình địch rồi.
“Dám tới đây để trộm đồ, hai ngươi cũng to gan thật.” Hai tên mặc đồ đen cũng không cho Hoàng Tử Hiên và Băng Khối thời gian nghỉ ngơi, sau khi hừ lạnh một tiếng, cả hai lại tấn công tới.
Hoàng Tử Hiên cho Băng Khối một ánh mắt, Băng Khối hiểu ý, lập tức áp sát về phía anh.
Hai người đưa lưng vào nhau rồi liên thủ đối kháng, so với đối kháng đơn lẻ thì như vậy sẽ có nhiều phần thắng hơn một chút.
“Huynh đệ, tới đi.” Hoàng Tử Hiên giơ quả đấm với Băng Khối.
Băng Khối gật đầu, nắm quyền đụng vào anh rồi sau đó cùng nhau tấn công chống lại hai tên mặc đồ đen.
Cũng trong lúc đó, tên mặc đồ đen Giáp tấn công Hoàng Tử Hiên cũng đã tiến vào phạm vi nguy hiểm.
Hoàng Tử Hiên thu lại suy nghĩ rồi dồn nội lực trong đan điền vào giữa bàn tay, chỉ nghe anh hét lớn một tiếng ‘Thiên La Chưởng’, chưởng phong lập tức bay ra, vô số bàn tay ảo ảnh cũng phủ khắp đầy trời.
Những bàn tay ảo ảnh ấy nhào về phía tên mặc đồ đen từ bốn phương tám hướng như một cái lưới khổng lồ, chặn kín hết tất cả đường đi của tên mặc đồ đen.
Thấy Hoàng Tử Hiên sử dụng Thiên La Chưởng bá đạo như vậy, ánh mắt của tên mặc đồ đen Giáp lập tức trầm xuống, không dám xem thường nữa.
Đôi mắt hắn gắt gao nhìn chằm chằm vào từng bàn tay ảo ảnh trước mặt, hắn biết rõ rằng trong số những ảo ảnh ấy, chỉ có duy nhất một chưởng là thật.
Hắn cũng chỉ có thể phá hủy một chưởng đó thì mới giải trừ nguy hiểm được.
Trong lúc suy nghĩ, dưới chân Hoàng Tử Hiên đã thi triển Thất Tinh Bắc Đẩu bộ, anh nhanh chóng di chuyển vị trí, bóng người đứng trước tên mặc áo đen Giáp chợt lóe lên rồi lập tức biến mất.
Tên mặc đồ đen Giáp hơi kinh hãi, khi đã định thần lại, trước mắt đã đổi thành người khác, Băng Khối vốn vẫn đưa lưng về phía hắn đã quay lại tấn công hắn.
Một quả đấm vô cùng bá đạo cũng không hề kém nội lực lập tức đánh vào ngực hắn.
Tên mặc đồ đen Giáp không kịp nghĩ tại sao bóng người của Hoàng Tử Hiên lại bỗng nhiên biến mất hoặc tại sao Băng Khối lại đã đến trước mặt hắn mà chỉ lập tức xuất một chưởng đầy nội lực của mình ra.
Đối mặt với Băng Khối ở Ngự Thể cảnh tam phẩm, hắn tự tin mình có thể đối phó được.
Hắn tin chắc, một chưởng này tuyệt đối có thể đập bể quyền của anh ta.
Băng Khối chỉ chờ mỗi cơ hội này, vừa nhìn thấy hắn xuất chưởng, dưới chân anh ta lập tức thi triển Thất Tinh Bắc Đầu bộ rồi cũng biến mất ngay trước mặt tên mặc đồ đen Giáp giống như Hoàng Tử Hiên lúc nãy.
Cùng lúc đó, tên mặc đồ đen Ất đã đi vòng qua sau lưng Hoàng Tử Hiên bỗng bay lên rồi đá một cước vào sau lưng anh, một cỗ nội lực khiến tên mặc đồ đen nhào về phía trước, chỉ nghe đùng một tiếng, trong tia lửa điện ấy, hắn lại trực tiếp nhào vào dưới tay của tên mặc đồ đen Giáp.
Cuối cùng, một chưởng của tên mặc đồ đen Giáp cũng giáng xuống người hắn ta.
Phụt…
Nội lực của Hoàng Tử Hiên và nội lực của tên mặc đồ đen Giáp đồng thời giáng lên trên người của tên mặc đồ đen Ất, hai cỗ nội lực va chạm nhau rồi đánh thẳng vào kinh mạch của tên mặc đồ đen Ất khiến hắn trực tiếp phun ra một ngụm máu đen.
Tên mặc đồ đen Giáp hơi kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ lấy đồng đội của mình.
Hắn ta nhìn về phía Hoàng Tử Hiên và Băng Khối với ánh mắt âm trầm rồi mắng: “Hai tên tiểu nhân hèn hạ vô sỉ, thế mà lại dám dùng loại quỷ kế này để đùa bỡn chúng ta!”
Hoàng Tử Hiên toét miệng cười để lộ hai hàm răng trắng sáng: “Hai người lấy mạnh so yếu thì cũng không có quang minh lỗi lạc hơn chúng tôi đâu.”
“Mày!” Tên mặc đồ đen Giáp tức giận nói không nên lời.
“Không cần nói nhảm với bọn chúng nữa, lần này chúng ta vô trình trúng quỷ kế điệu hổ ly sơn của bọn chúng nhưng sau đây thì có lẽ bọn chúng không may mắn được vậy đâu.” Tên mặc đồ đen Ất vừa nói vừa đứng dậy, sau khi nhổ một ngụm máu đen còn dư lại trong miệng, hắn ta lạnh lùng nói: “Đứng trước sức mạnh tuyệt đối thì những mưu kế của các ngươi cũng chỉ là giãy giụa chọc cười mà thôi.
Để ta cho các ngươi xem xem cái gì mới là bị thực lực nghiền ép!”
Vừa dứt lời, tên mặc áo đen Ất lập tức tung chiếc áo choàng trên người, chỉ thấy áo choàng đen không gió mà bay.
Không khí xung quanh bỗng nhiên nổi lên một trận gió, tiếng gió gào thét thổi tới cuốn theo những chiếc lá rụng đầy trên mặt đất.
Dưới sự khống chế của tên mặc áo đen Ất, những chiếc lá ấy lập tức tạo thành một lốc xoáy.
Giống như một cơn bão đang ập tới, lốc xoáy ấy như thể cuốn bay cả nhà cửa trên mặt đất.
“Gió lốc, chém!” Theo tiếng quát to của tên mặc áo đen Ất, lốc xoáy lá kia nhanh chóng cuốn về phía của Hoàng Tử Hiên và Băng Khối.
Vù…
Lốc xoáy lá mạnh mẽ như bão, xen lẫn trong đó còn có nội lực khủng khiếp của Hóa Công cảnh nhất phẩm biến thành một đòn tấn công ập về phía họ, còn chưa đến gần, hai người Hoàng Tử Hiên đã cảm nhận được sát thương của nó lớn đến cỡ nào.
Băng Khối ngăn trước mặt Hoàng Tử Hiên theo bản năng, giả vờ như muốn tiến lên để thử phá chiêu này.
“Đã nói tám trăm lần rồi, không cần cản trước mặt tôi.” Hoàng Tử Hiên không vui lôi Băng Khối về sau lưng rồi trầm giọng nói: “Canh đúng thời cơ, giúp tôi một tay.”
Trong lúc nói chuyện, hai chân anh khẽ tách ra, hai cánh tay cũng từ từ nâng lên từ phía dưới, tay phải trên cao, tay trái hạ thấp, vẽ nên một hình Thái cực ở trước người theo kim đồng hồ.
Thấy Hoàng Tử Hiên vận Thái cực quyền, đôi mắt Băng Khối lóe lên, chỉ trong một thoáng đã hiểu ra ý của Hoàng Tử Hiên.
Vì vậy, anh ta cũng từ từ vận nội lực từ trong đan điền ra rồi dồn vào trong nắm tay.
Cùng lúc đó, khi trước mặt Hoàng Tử Hiên đã xuất hiện hình vẽ Thái cực âm dương, một trận gió kỳ lạ bỗng nhiên nổi lên.
Lá rụng cũng bị nội lực của Hoàng Tử Hiên khống chế, bay vào trong hình vẽ thái cực.
Nói thì chậm nhưng mọi chuyện xảy ra rất nhanh, bên phía Hoàng Tử Hiên vừa thi triển xong Thái cực quyền, lốc xoáy bên phía tên mặc đồ đen Ất cũng đã tiến đến gần họ.
Hoàng Tử Hiên không kịp suy nghĩ nhiều, hét lớn một tiếng: