Tiểu Ốc gật đầu: “Được, em nghe anh."
“Ngủ đi!" Anh đắp kín mền cho cô.
Tiểu Ốc lại nằm chừa một nửa giường ngủ nói: “Chúng ta cùng nhau ngủ, em muốn ôm anh."
“Làm nũng." Mặc dù nói như vậy, nhưng anh vẫn là nằm lên, trong lòng không nói ra được vui sướng, cô tựa hồ bắt đầu lệ thuộc vào anh, đây là một hiện tượng tốt.
Hôn lễ tới gần, Lữ Trị mới nhớ tới áo cưới còn chưa có tìm người làm, áo cưới của vợ anh nhất định là phải đặt được , không thể tùy ý trùng với những cái loại áo cưới ở trên thị trường có số lượng lớn kia...anh muốn độc nhất vô nhị.
Cũng vì biết vậy nên nhà thiết kế áo cưới liên lạc tới, kết quả vị kia quả nhiên là đại sư, nói để cho ông ta đem Tiểu Ốc lấy sô đo, nói một tháng sau có thể lấy thành phẩm.
Lữ Trị không làm, đeo bám dai dẳng muốn lấy sớm một chút.
Kết quả nhà thiết kế kia có cơ hội giở công phu sư tử ngoạm của mình, ra giá cả bảy con số, giá cả cao, dùng chất liệu tốt mới có thể lớn mật một chút.
Lữ Trị là không thành vấn đề: “Giá tiền tùy tiện, nhất định phải đẹp mắt."
Vị kia vừa nghe rất là vui vẻ cúp điện thoại, thật tốt quá, cái gì chất liệu đắt cũng có thể dùng, lần này sáng tác linh cảm tuyệt đối không có giới hạn rồi.
Định tốt áo cưới để cho tiệc kết hôn rồi, quả quyết tới khách sạn tốt nhất, trực tiếp tìm lão đại dự định, tiền không cần giao, trực tiếp là đặt là tốt nhất, mâm tiệc cũng là tốt nhất, lão đại nói coi như