Tấm thẻ thứ hai viết số điện thoại.
Tiểu Ốc cho là Đậu Diệc Phồn đưa, gọi qua: “Alo?"
“Cô mạnh khỏe tôi là vợ của Đậu Diệc Phồn, tôi tới Nam Châu rồi, có rãnh rỗi đi ra gặp mặt đi!" Đầu kia thanh âm hết sức dịu dàng.
Tiểu Ốc gật đầu một cái: “Được, cô ở đâu tôi tới.
"
“Tôi mới vừa xuống máy bay, đang đi về hướng trung tâm chợ.
"
“Vậy thì ở quảng trường Hồng Hạ bên cạnh có quán cà phê Cây Xanh đi!" Tiểu Ốc vừa lúc ở chung quanh đây, tới lấy ảnh cưới.
Đầu kia đáp ứng, mười lăm phút sau, Vưu Huyên xuất hiện ở trước mặt cô, trực tiếp ngồi đối diện cô: “Xin chào, tôi là Vưu Huyên.
"
“Xin chào, cô trước kia biết tôi sao?"
Vưu Huyên gật đầu: “Gặp mặt một lần, chắc tôi lúc ấy không nhận ra cô tới, sau lại vô tình thấy qua tấm hình của cô liền nhớ.
"
Tiểu Ốc định nói chuyện, phục vụ đi lên hỏi Vưu Huyên muốn uống gì, cô xem lo pha trà nước:
“Một bình trà cây long nhãn táo đỏ, một phần bánh ngọt.
"
“Vâng.
" Phục vụ gật đầu rời đi.
Vưu Huyên rất có khí thế ngẩng đầu hỏi cô: “Dây chuyền, thích không?"
Tiểu Ốc gật đầu: “Rất thích, cám ơn.
"
“Nghe nói cô phải kết hôn, tôi cho người làm chừng mười ngày đêm làm không nghỉ cuối cùng cũng hoàn thành rồi.
"
Dây chuyền kia là cô tự tay thiết kế, cô bây giờ là nhà thiết kế trang sức nổi tiếng trong nước, mà cái dây chuyền kia là sản phẩm thứ hai trong series có tên gọi 《 khuynh thành 》của cô, cô chuẩn bị làm cho ông chủ Nancy