Mạnh Thiệu Đình
ngẩn ra, rồi lại nhún nhún vai: "Chẳng qua chỉ là thói quen mà thôi."
Thẩm Thành Bắc liếc anh một cái, cười nói vẻ hài hước: "Quả là cũng
phiền toái khi cậu cứ phải chịu đựng nhỉ?"
"Cũng chẳng có gì là quan trọng, cưới ai cũng như vậy thôi, cũng như cưới một thói quen
mà mình không ghét." Mạnh Thiệu Đình xoay người
lại, sóng biển vỗ bờ cát, nơi mỏm đá phía xa vọng lại tiếng ầm ào, lúc
này giữa trời đất cũng chỉ có sự yên ắng vô cùng...
Thẩm Thành Bắc cũng không nói chuyện nữa, ánh nắng chiều rực rỡ lạ thường, giống như có ai đó đã làm đổ phấn hộp.
Trong đầu anh dần dần hiện ra bóng dáng Thanh Thu đầy biến hóa huyền ảo với
bộ dạng đại tiểu thư yểu điệu, khi cầu xin anh còn mang kiểu cách cực kỳ kiêu ngạo, thật là buồn cười!
Giữa
tiếng sóng biển ầm vang chợt truyền đến tiếng chuông điện thoại di động. Mạnh Thiệu Đình lấy điện thoại di động từ trong túi ra, vừa nhìn đã
không khỏi hơi giật mình, anh Cả gọi tới?
Anh đi vài bước,
nhấn nút nhận nghe. Sau một hồi khách sáo giữa hai anh em, mới nghe Mạnh Thiệu Tiệm nói không nhanh không chậm: "Chú Hai, chú Ba đã
gây họa lớn rồi, chú ấy và Phó Tĩnh Tri kết hôn, kết quả đã làm kích
động đến ba ba phải vào viện, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viện
đây..."
"Anh nói cái gì." Mạnh Thiệu Đình chỉ cảm thấy trái
tim kích động một hồi. Khi anh ra nước ngoài chuẩn bị kết hôn, rõ ràng
Mạnh Thiệu Tiệm nói, Thiệu Hiên và Phó Tĩnh Tri tuyệt đối không thể kết
hôn được, bởi vì không thể vượt qua được cửa ải của ba ba, nhưng bây
giờ, vì sao chuyện đột nhiên lại biến thành như vậy?
"Chú Ba đã lún quá sâu trong tình cảm rồi, những người ngoài như chúng ta cũng
chẳng có cách nào. Nhưng quả thật bọn họ hiện giờ đang du ngoạn trong
ngọt ngào, nghe nói ngày mai sẽ cử hành hôn lễ. Chú Hai, chú nói xem,
tôi có cần cho chú Ba chút thể diện, mang chút quà tặng đến tham gia lễ
cưới hay không?"
Sắc mặt Mạnh Thiệu Đình tái nhợt, chợt cầm
điện thoại di động ném mạnh xuống mặt đất. Bờ cát cũng không phải là đối thủ làm cho điện thoại di động bị tổn thương, màn hình vẫn sáng như cũ, tiếng nói của Mạnh Thiệu Tiệm nhỏ đi không còn nghe được nữa vì quá xa.
Mạnh Thiệu Đình đứng lặng đi hồi lâu, chợt xoay người lại với Thẩm Thành Bắc ở đối diện đang nhìn mình có chút hồ nghi, nói: "Thành Bắc à, tối nay
tôi phải trở về nước rồi."
"Thiệu Đình, ngày mai cậu đã phải cử hành hôn lễ với Mạn Quân, hiện tại còn trở về làm gì?" Thẩm Thành
Bắc tóm được tay của bạn, lại cảm giác tay của bạn mình lạnh như băng,
đang run rẩy kịch liệt, anh không khỏi giật mình nhìn lại: "Thiệu Đình,
rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra vậy?"
Đôi đồng tử đen như mực
của Mạnh Thiệu Đình ngập tràn sự tức giận. Anh hơi ngừng lại một chút,
nhưng vẫn đẩy tay ra Thẩm Thành Bắc ra: "Chuyện này để sau khi tôi trở
lại sẽ nói cho cậu biết. Chỉ có điều,
hiện giờ tôi nhất định phải trở
về nước. Hôn lễ ngày mai, tôi sẽ không để chậm trễ, Thành Bắc, cậu có
giúp tôi hay không?"
Thẩm Thành Bắc trầm mặc chốc lát, cuối cùng gật đầu: "Cậu chờ đi, tôi cho người chuẩn bị vé máy bay tối nay cho cậu."
"Cảm ơn cậu, Chỉ có điều, chuyện bên này, làm phiền cậu giúp tớ chào hỏi một ngày, buổi hôn lễ ngày mai, đương nhiên tôi sẽ chạy về."
"Yên tâm đi." Thẩm Thành Bắc liếc anh một cái, định hỏi cái gì đó nhưng lại
thôi: "Bây giờ tôi phải đi lo chuyện vé máy bay cho cậu."
Mạnh Thiệu Đình gật đầu một cái, nhìn Thẩm Thành Bắc dần dần đi xa, thần sắc của anh lại càng thêm tối tăm. Gương mặt vốn dĩ anh tuấn ở trong đêm
tối dường như có chút vặn vẹo dữ tợn. Tất cả lời thề anh cũng ném ra sau gáy, anh chỉ biết người phụ nữ kia sẽ cùng em trai ruột của mình sắp cử hành hôn lễ, sắp kết hôn rồi!
Người phụ nữ kia anh đã từng
chạm qua, vợ trước của anh, chỉ qua ngày mai sẽ ngủ ở trên một cái
giường cùng với em trai anh... chuyện này vô cùng nhục nhã, anh không
sao có thể chịu đựng nổi!
Thẩm Thành Bắc luôn luôn làm việc
với hiệu suất cực cao, chỉ hai giờ sau, anh đã mang tới hai vé máy bay:
"Bay thẳng Bắc Kinh, còn có một vé là bay từ Bắc Kinh đến thành phố A,
tôi đã mua cho cậu đầy đủ rồi đây."
Mạnh Thiệu Đình cầm vé
máy bay, cũng không nhiều lời, nói cảm ơn xong anh lên xe của Thẩm Thành Bắc, từ bờ biển đi đến thẳng sân bay. Mãi cho đến lúc anh lên máy bay,
lúc này Mạn Quân mới biết chuyện Mạnh Thiệu Đình rời đi...
Vừa nghe xong, nét mặt như hoa của Thẩm Mạn Quân không khỏi thất sắc. Ngày
mai chính là hôn lễ của bọn họ, ngày mai sẽ phải thử lễ phục một lần
cuối cùng. Hơn nữa tất cả bạn bè cũng đã đến đây, Thiệu Đình đột nhiên
trở về nước, cô bên này phải làm cái gì bây giờ?
"Thẩm tiểu
thư không nên nóng ruột, là anh cả gọi điện thoại tới, bảo trong nước có việc gấp cần phải đi xử lý, Thiệu Đình cũng không n kịp nữa nói lời từ
biệt với cô, dặn tôi nói lại cho cô biết, nói ngày mai nhất định sẽ trở
lại để cử hành hôn lễ, dặn cô phải yên tâm."