Chương 1510
“Wow! Cháu sắp bay rồi! Ha ha ha, vui quá, cháu có thể bay rồi!”
Nhìn thấy bộ dáng vui vẻ của Tam Tam, mọi người đều bật cười.
Tô Kiêm Mặc bế Tam Tam nhảy từ cây to này sang cây to khác khiến Tam Tam hét lên liên hồi, thật sự rất kích thích, cậu nhóc cảm giác như mình đang mơ.
Ôn Hạo còn kiếm hươu tới để hươu đưa Tam Tam đi qua đi lại trong rừng.
Giản Ngọc đến phòng Ôn Khanh Mộ, anh đang đứng trước cửa sổ, dường như có tâm sự.
“Cậu bảo anh đưa thằng bé tới đây làm gì?” Mặc dù Giản Ngọc đã đoán được đại khái, nhưng vẫn muốn xác nhận.
“Butt muốn em đổi thằng bé lấy Ly Ly.”
Đúng như anh nghĩ.
“Cậu quyết định rồi à?”
“Em không còn lựa chọn nào khác, công ty thế nào rồi?”
Ôn Khanh Mộ quay người lại nhìn Giản Ngọc, anh đổi chủ đề.
“Rất tốt, thật sự không còn cách nào khác sao?” Giản Ngọc nhìn vết thương trên người Ôn Khanh Mộ thì cũng đoán ra được, chắc họ đã chọc giận Butt và cũng đã vạch mặt.
“Anh hãy quản lý công ty thật tốt.”
Ôn Khanh Mộ liên tục đánh trống lảng khiến Giản Ngọc có chút tức giận.
“Thật sự không còn cách nào khác sao? Đó là con trai ruột của cậu đấy!”
“Lẽ nào em không biết nó là con trai ruột mình? Đó là đứa con trai mà Ly Ly đã đánh đổi bằng mạng sống! Em buồn hơn bất cứ ai, nhưng em không còn cách nào khác!”
Ôn Khanh Mộ cũng hét lên, mấy ngày nay anh rất đau khổ nhưng anh vẫn không nói gì.
“Mấy ngày ở gia tộc Butt, em đã quan sát bọn họ kỹ càng. Butt đã bắt đầu chuẩn bị cho việc thống nhất thế giới ma cà rồng từ rất lâu rồi, ông ta có rất nhiều rất nhiều
Ôn Khanh Mộ cúi đầu, đầu anh đau như muốn nứt ra: “Ông ta là một người lòng dạ độc ác, người ở đó đều bị ông ta tẩy não, lòng dạ ai cũng đen tối. Nếu ông ta không có được thứ mình muốn thì chuyện gì ông ta cũng làm được.”
Anh đến gia tộc Butt không đơn giản chỉ để đùa bỡn bọn họ, mà anh còn có mục đích riêng.
Nếu là trước đây, có lẽ anh sẽ bảo Ôn Hạo tập hợp người của Love Valley để chiến đấu với gia tộc Butt.
Nhưng bây giờ anh biết rõ mình không thể đánh lại họ, còn khiến bao nhiêu người phải mất mạng, anh không làm được.
“Ba ngày, Tam Tam có thể chơi ở đây ba ngày, ba ngày sau em sẽ đưa thằng bé đến Dark Mountain trao đổi. Anh về đi, ở lại đây cũng không có ích gì.”
Giản Ngọc xoay người chuẩn bị ra ngoài, anh hiểu Ôn Khanh Mộ, nếu có cách khác thì cậu ấy sẽ không ủ rũ như vậy.
Khi anh đi tới cửa, Ôn Khanh Mộ lại bắt đầu nói.
“Anh biết không? Trước khi anh và Tam Tam xuống máy bay, em luôn có một suy nghĩ, đó là liệu anh có đoán ra em muốn làm gì sau đó đưa Tiểu Thất tới đây không.”
Giản Ngọc trở nên căng thẳng, thật ra không phải anh chưa từng nghĩ tới.
Dù sao Tiểu Thất cũng không phải con ruột hai người, thậm chí mẹ Tiểu Thất còn tìm cách hãm hại Tô Lạc Ly vô số lần, nếu đưa Tiểu Thất tới trao đổi, có lẽ…
“Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi, nếu thật sự đưa Tiểu Thất tới, Ly Ly sẽ càng hận em hơn.”