Cơm tất niên năm nay cũng cực kỳ phong phú, tuy chỉ có bốn người nhưng thức ăn tràn đầy một bàn lớn, hơn nữa tất cả đều được đặt từ nhà hàng nổi tiếng nhất thành phố.
“Bố, mẹ, năm nay nhà chúng ta coi như thuận buồm xuôi gió, con mời bố mẹ một ly!" Tô Nhược Vân giơ chén rượu của mình lên.
“Vân Vân, nhà chúng ta có được như ngày hôm nay đều dựa cả vào con đấy, con là công thần của nhà chúng ta, ly này bố mời con mới đúng!” Trên mặt Tô Khôn tràn đầy
vẻ vui mừng.
“Đúng vậy, Vân Vân, nếu không có con thì nhà chúng ta đâu được như bây giờ!” Vương Vãn Hương cũng nói ngay.
“Nào có chuyện bố mẹ mời con cải rượu, bằng không cả nhà chúng ta cùng cạn ly đi
“Được, được, được, tất cả chúng ta cùng cạn ly.
”
Ly rượu chạm vào nhau phát ra âm thanh giòn giã.
“Chị à, Colour của chị càng ngày càng nổi tiếng, chị để lại cho em hại bộ nhé?” Tô Nhược Diệu nhìn chị với vẻ nịnh bợ.
“Đó là đồ cho nữ, em cần làm gì?”
Tô Nhược Diệu gãi đầu: “Hì