Sau khi chuyện của Vân Trang và Lâm Vỹ qua đi thì cũng đến ngày đấu giá mảnh đất vàng của một người quốc tịch Mỹ.
Vương Thiên Minh đưa Chu Phỉ cùng đi, hai người sánh vai nhau bước vào buổi đấu giá, Phương Tiểu Tuyết và Thẩm Tử đứng gần đó không xa gặp hai người bước vào liền đi nhanh về phía cửa.
Phương Tiểu Tuyết nhìn Chu Phỉ hỏi nhỏ:
_ Phỉ Phỉ, đấu giá thành công mảnh đất này thì chúng ta cùng hợp tác phát triển thời trang quốc tế!
_ Được, chúng ta cùng trở thành bà chủ thời trang sành điệu.
_ Có chi phí không?
Vương Thiên Minh ghé sát vào tai cô hỏi, giọng nói dò hỏi không giấu được những điều anh muốn nghe từ cô.
_ Anh đầu tư, em trả thêm một baby.
_ Gấp đôi đêm trước.
Vào thôi!
Vương Thiên Minh chẳng để Chu Phỉ trả lời, anh liền ôm cô vào trong tìm chỗ ngồi đã sắp xếp sẵn, ngồi xuống, Thẩm Tử và Phương Tiểu Tuyết cũng ngồi bên cạnh.
Mộ Trạch Đông từ bên ngoài đi vào ánh mắt liền chú ý đến người phụ nữ ngồi cạnh Vương Thiên Minh, ánh mắt không thể giấu được vẻ hứng thú.
Chu Phỉ cảm thấy có ai đó đang nhìn mình nên đã di chuyển ánh mắt, vừa hay chạm vào ánh mắt của Mộ Trạch Đông, cô không những không ngại ngùng mà còn mắt đối mắt với hắn.
Mộ Trạch Đông đây là lần đầu nhìn thấy người phụ nữ dám đối diện với hắn mà không hề toát ra tia sợ hãi nào.
Hắn nhìn sang vệ sĩ bên cạnh nói nhỏ gì đó rồi đi lại chỗ ngồi.
Vương Thiên Minh thấy cô nhìn ra phía cửa liền chú ý thấy Mộ Trạch Đông đang hướng tới chỗ ngồi.
Anh nghi hoặc quay lại nhìn cô hỏi:
_ Em nhìn anh ta làm gì? Anh không đẹp sao?
_ Anh ta không đơn giản.
_ Ý em là sao? Hắn ta làm gì em sao?
_ Không, nhưng nhất định sẽ có chuyện không hay.
Vương Thiên Minh nhìn cô ngầm hiểu được ý của cô nhưng không thể đoán được suy nghĩ hiện tại của cô là gì! Chu Phỉ rất nhanh đã gạt đi suy nghĩ vừa rồi, ánh mắt chú ý lên màn hình lớn của phía sân khấu.
Phương Tiểu Tuyết xem sơ qua mảnh đất được nhiều người ranh đua tranh giành, cảm thấy ưng ý liền nhìn sang Chu Phỉ nói:
_ Phỉ Phỉ, em nói xem hôm nay ai sẽ muốn có được mảnh đất này nhất?
_ Mộ gia, Mộ Hải đã chờ ngày này lâu như vậy thì nhất định ông ta sẽ không ra giá thấp.
Mộ Trạch Đông lại thay ông ta đi thì nhất định đã nắm được phần thắng trong tay.
_ Vậy thì tính sao đây?
_ Chị yên tâm.
Phương Tiểu Tuyết không rõ kế hoạch của Chu Phỉ là gì nhưng cũng rất tin tưởng vào sự sắp xếp của cô.
Màn hình lớn đã ngừng chiếu hình ảnh mảnh đất vàng, MC dẫn chương trình lên tiếng:
_ Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt nhưng điều đặc biệt hơn là được đông đảo những khách quý đến tham gia cùng ông Ben.
Không để mọi người chờ lâu, tôi xin phép được mời ông Ben đưa ra giá khởi điểm.
_ Giá khởi điểm là một triệu nhân dân tệ.
Một người đàn ông trung niên người Mỹ đứng lên nói vào micro bằng tiếng Trung Quốc nhưng nghe rất rõ ràng.
Mọi người điều im lặng và từng người bắt đầu giơ bảng lên và đưa ra giá.
Rất nhiều người đã đưa ra giá cao ngất ngưởng nhưng không ai muốn bỏ qua mảnh đất này nên cứ mỗi người một giá mà giơ bảng.
Con số đã lên đến năm mươi triệu nhân dân tệ, nhiều người đã từ bỏ, mắt thấy thời cơ đã đến Mộ Trạch Đông lên tiếng đánh một đòn quyết định:
_ Một trăm triệu.
Lời bàn tán xôn xao bắt đầu nổi lên, người đàn ông đưa ra giá năm mươi triệu nhân dân tệ đã nhận ra được Mộ Trạch Đông nên đã từ bỏ nếu như không muốn chuốc họa vào thân.
Vương Thiên Minh biết được Mộ Trạch Đông đã hạ quyết tâm muốn giành cho được mảnh đất vàng này nên anh tùy ý Chu Phỉ muốn như thế nào thì vẫn ủng hộ cô.
_ Phỉ Phỉ, em muốn mảnh đất này thì em tự đấu giá đi, anh không hết tiền khi đấu giá xong mảnh đất này đâu!
_ Anh chắc chưa? Nhưng em muốn Mộ gia phải bỏ ra một con số lập kỉ lục.
_ Phỉ Phỉ lại bày trò gì đây?
_ Anh chờ xem.
Nói xong liền quay sang nhìn Phương