Ngày hôm sau, Thượng Quan Quyển Nhi cùng bà ngoại chuẩn bị bữa trưa thì điện thoại vang lên.Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Alo, anh Chính Hiên a."Xa Chính Hiên nói: "Uyển Nhi, bọn em đang ở chỗ nào để anh đưa xe tới.
Bọn anh đã tới rồi."Thương Quan Uyển Nhi nói, "Được, em ra tới liền."Qua vài phút, lão Tứ nói: "Tam ca, là Uyển Nhi à?"Xa Chính Hiên nói: "Đúng vậy.
Đi, chúng ta đi qua đó."Xe dừng lại trước mặt Thượng Quan Uyển Nhi, Xa Chính Hiên nói: "Uyển Nhi, lão đại kêu bọn anh qua đây đón các em."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Cảm ơn anh nha, Chính Hiên.Lão Tứ liền nói: "Còn anh thì sao!"Thượng Quan Uyển Nhi lại nói: "Dù sao thì anh cũng không có việc gì làm, không cần cảm ơn."Lão Tứ nói: "Uyển Nhi, em bất công quá đấy, bọn anh biết em thích Tam ca, nhưng dù sao cũng phải có chút lòng biết ơn chứ! Anh cũng là ngàn dặm xa xôi cố tình cùng Tam ca qua đây mà?"Vào lúc này, bà ngoại ra tới, nhìn thấy thêm ra hai cậu chàng đẹp trai nên lại hỏi, "Uyển Nhi, bọn họ là ai vậy!"Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bà ngoại, bọn họ là bạn bè của anh trai cháu, cũng là bạn của cháu, hôm nay họ đưa xe tới ấy ạ."Bà ngoại nói tiếp: "À rồi, thế vào nhà đi hai cháu! Đứng ngoài cửa làm gì?"Xa Chính Hiên cùng lão Tứ nói: "Cảm ơn bà ngoại."Ôn Tiểu Nhã ở trong phòng nghỉ ngơi, nghe thấy bên ngoài có người nói chuyện nên ra xem thử.Lão Tứ thấy cô liền chào: "Chị dâu khoẻ."Ôn Tiểu Nhã nói: "Các anh, đây là..."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Chị dâu, họ tới đưa xe cho chúng ta."Ôn Tiểu Nhã nói: "Cảm ơn hai người nha."Sau đó cô lại nói với bà ngoại: "Ngoại, bà làm thêm chút đồ ăn nhé."Bà ngoại nói: "Cháu không nói bà cũng biết rồi.
Tiểu Nhã dẫn các cậu ấy vào phòng khách đi, bà làm xong sẽ gọi các cháu."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được."Ở phòng khách, Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Anh Chính Hiên, hai người ăn cơm xong liền trở về sao?"Lão Tứ nói: "Nơi này có chỗ nào tốt để du hoạn không? Nếu có chỗ tốt thì mai hai anh về sau."Thượng Quan Uyển Nhi nhìn Ôn Tiểu Nhã, Ôn Tiểu Nhã nói: "Chị cũng không rõ lắm!"Lão Tứ lại nói: "Chị dâu, chị đi hỏi bà ngoại xem."Ôn Tiểu Nhã nói: "Được!"Một lát sau, Ôn Tiểu Nhã quay trở lại.
Thượng Quan Uyển Nhi liền hỏi: "Chị dâu, sao rồi, có không?"Ôn Tiểu Nhã đáp: "Không có, trừ phi là đi leo núi."Thượng Quan Uyển Nhi lại nói: "Thế thì chị cũng đâu thể leo núi được!"Xa Chính Hiên nói: "Không thì ba chúng ta đi thôi, để chị dâu ở nhà nghỉ ngơi chờ chúng ta."Ôn Tiểu Nhã lại nói: "Mấy người chắc tìm được đường về không? Đừng để đi lạc."Lão Tứ nói: "Chị dâu, chị có xem thường chúng em quá rồi đó, bò lên một ngọn núi có gì mà lại lạc đường?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Vậy thì được rồi, tôi ở nhà chờ mọi người, nhớ đi cẩn thận một chút, thời điểm này trên núi có rất nhiều mũi."Thượng Quan Uyển Nhi nói: "Bọn em có cần chuẩn bị thức ăn không chị?"Xa Chính Hiên bất đắc dĩ nhìn Thượng Quan Uyển Nhi: "Tiểu thư à, chúng ta đi chơi một chút rồi về, em mang đồ ăn là muốn đi cắm trại trên núi hả?"Ôn Tiểu Nhã nói: "Mọi người mang ít nước đi, phòng khi khát nước, tuy rằng trên núi có nước suối, nhưng sợ mọi người không uống quen được."Lúc này ở trong phòng bếp cậu hỏi bà ngoại, "Nhà chúng lại có khách tới nữa sao mẹ?"Bà ngoại đáp: "Là bạn của Nam Trì, đưa xe cho Uyển Nhi."Cậu còn chưa nói tiếp thì bà đã nói: "Liễu Hội, gọi bọn họ đi rửa tay chuẩn bị ăn cơm."Mợ đi tới phòng khách lớn tiếng kêu: "Tiểu Nhã, cháu đưa bạn đi rửa tay rồi ăn cơm."Ôn Tiểu Nhã đáp: "Dạ, chúng cháu tới liền."Trước khi ăn cơm, cô có giới thiệu mọi người với nhau.
Sau đó nói: "Cậu, chiều nay ba người Uyển Nhi muốn đi leo núi.
Cậu biết ngọn núi nào có phong cảnh đẹp mà ít nguy hiểm không?"Cậu nói: "Cậu thấy mỗi ngọn núi đều không khác nhau là mấy, chỗ nguy hiểm tất nhiên cũng đẹp hơn một chút.
Mà thật ra cũng không có nguy hiểm gì, chỉ là trên núi cây cối tương đối rậm rạp, động vật nhỏ cũng