Quả nhiên không thể tin được, Tịch Húc Sâm gấp thua một lần, những lần sau thì ôm về cho cô một đống thú, Tịch Hân Nghiêng hạnh phúc cười hít mắt.
Có bạn trai giỏi giang là chuyện không thể nào tuyệt vời hơn, nam phản diện của cô lên được phòng khách, xuống được nhà bếp, ra ngoài đều có thể cân hết, chuẩn xác chính là một thanh niên ba tốt.
Mỗi lần gắp xong cô đều hết mực khen ngợi, Tịch Húc Sâm lại được cổ động càng gắp lợi hại và nhiệt tình hơn.
Cho đến khi...
" nhiều rồi". Cô ôm vừa lớn vừa nhỏ đứng trong góc, trề môi gọi anh.
" ừ, không gắp nữa". Lúc này Tịch Húc Sâm mới dừng tay.
Cả hai dưới nhiều ánh mắt hâm mộ của mọi người ôm một đống thú nhồi bông về nhà, cô đem chúng nó đặt đầy ở trong nhà, đặt trong phòng ngủ của cô, trong đó cũng đầy nốt, mục tiêu tiếp theo chính là phòng ngủ của Tịch Húc Sâm.
Vì quá hấp tấp nên cô cũng vướng phải lỗi lầm, tối đó, Tịch Hân Nghiêng bị anh đè ép trong đám thú này cả một đêm.
Buổi sáng anh có cuộc họp khẩn ở công ty nên bắt buộc phải đi, anh nấu bữa sáng xong xui mới đặt nó vào lò vi sóng, sau đó mới tồi khỏi nhà, khi đó cô còn vùi đầu vào chăn ngủ ngon lành, đến lúc tỉnh dậy thì không thấy anh đâu cả.
Tịch Hân Nghiêng lấy chăn che lại một thân xanh tím, miệng mắng thầm " Tịch Húc Sâm là cầm thú".
Ở nhà một mình, Tịch Hân Nghiêng liền gác chân lên thành ghế ngọ ngoạy, cô đang tính toán thử xem cốt truyện nó như thế nào rồi.
Tịch Hân Nghiêng nhíu mày, hiện tại thời điểm này theo cốt truyện cũ, cô đoán là đã đến cao trào rồi thì phải, ở trong đó là Nam và nữ chính đồng lòng đánh tiểu tam, còn bây giờ.... ha ha, Cô và Tịch Húc Sâm đang chuẩn bị chắn ngược lại hai người đó.
Nằm hoài cũng chán, vừa nãy Tịch Húc Sâm gọi điện về bảo trưa nay anh sẽ không về nhà, công ty có một chút chuyện xảy ra buộc anh phải giải quyết.
Giọng nói của anh lúc đó rất nôn nóng như thể không trở về anh liền sẽ hối hận vậy.
Tịch Hân Nghiêng nghe xong cũng bật cười, an ủi anh rồi cam đoan là cô sẽ chăm sóc tốt cho bản thân, nhắc đi nhắc lại nhiều lần anh rốt cuộc mới đồng ý.
Thật là... Cô đâu còn là con nít ba tuổi chứ.
Tịch Hân Nghiêng không biết rõ suy nghĩ vốn có của Tịch Húc Sâm, cho dù cô đã lớn thưng trong lòng anh cô vẫn luôn là một đứa bé khả ái này nào, không gặp được thù anh sẽ lo lắng.
Mà Tịch Húc Sâm nói có việc bận ở công ty thì chính là việc anh đang âm thầm đối phó với Triệu gia mà thôi, chính là công ty của nam chính.
Phải nói là Đắc tội với nam phản diện vô