Mọi người trong đại tiệc đều nhìn Lương Định và Lâm Lạc Nhi giống như hai sinh vật lạ.
Hai người này điên rồi sao, lại dám đấu với Phong Tử An.
Có biết Phong Tử An là loại người nào sao? Anh ta chính là cái loại người thù dai, có thù tất báo, lại tuyệt tình không khoan dung cho bất kỳ kẻ nào dám chống lại anh ta.
Lương Định nhìn Phong Tử An, hắn đương nhiên biết nếu không lật mặt với Phong Tử An thì không được, liền thay đổi sắc mặt mà nói: “Phong Tử An, đừng có làm điều quá đáng, bằng không cậu sẽ hối hận.”
Phong Tử An cười lạnh, “Hối hận, Lương Định, tôi chưa bao giờ biết hối hận là gì, đặc biệt với loại phụ nữ bẩn thỉu sau lưng anh, thì tôi lại càng không hối hận.
Anh biết điều một chút, giao cô ta cho tôi, bằng không, nhà họ Lương đừng hòng tìm được chỗ tốt ở Ninh Thành.”.
Đoạn Phong Tử An ra lệnh cho vệ sĩ của nhà anh, bao vây quanh Lương Định và Lâm Lạc Nhi.
“Bắt hai người họ lại.” Phong Tử An lạnh lùng nói.
Vệ sĩ nghe lệnh, tiến đến muốn túm lấy Lâm lạc Nhi, lại bị Lương Định ngăn lại.
“Các người đừng hòng ai mang cô ấy đi.’’ Dù biết được lâm lạc nhi là loại người gì, nhưng tình cảm của Lương Định đối với cô ta tám phần là thật, vừa nhìn thấy Lâm Lạc Nhi lần đầu tiên, thì hắn đã thích cô ả rồi.
Phong Tử An chán ghét, “Lương Định, là tôi cho anh đường lui, anh lại cứ muốn tiến vào, anh muốn chết cùng cô ta, tôi cho anh toại nguyện.”
“Cậu..” Lương Định tức đến suýt cắn lưỡi, “Được, được lắm, Phong Tử An, cậu nếu như muốn Dương Tinh Vũ gặp chuyện, vậy thì cứ thử đụng đến người phụ nữ của tôi xem? Đụng vào tôi thử xem?”
Phong Tử An vừa nghe được ba từ Dương Tinh Vũ từ miệng Lương Định, chân mày khẽ nhíu lại, “Anh có ý gì?”
Lương Định bất giác cười một cái, quả nhiên như hắn đoán, Phong Tử An thật sự coi trọng người phụ nữ kia.
Cũng may trước khi đến đây hắn đã đề phòng mà chuẩn bị hậu chiêu rồi, bằng không lúc này khó thoát.
“Để cho tôi và Lâm Lạc Nhi rời khỏi đây, bằng không…” Lương Định cười lên hung ác, “Tôi cũng cho cô gái họ Dương kia ăn đủ.”
Phong Tử An thoáng nhíu mày, anh không ngờ tên Lương Định này lại chơi trò bẩn đến vậy, lại ngang nhiên đụng đến người phụ nữ của anh.
Lương Định dám đứng ở đây để bàn điều kiện với anh, chứng tỏ một điều Tinh Vũ gặp nguy hiểm rồi.
Phong Tử An đoán không sai, từ lúc Bạch Hải dẫn theo Dương Tinh Vũ đi khỏi nhà họ Phong đến nhà riêng của Phong Tử An ở Ninh Thành thì người của Lương Định cũng đã âm thầm đi theo sau xe của họ.
Âm mưu này, Phong Tử An hoàn toàn đã lường trước, anh cũng âm thầm cử người đi cùng Bạch Hải, chỉ là bây giờ tin tức còn chưa báo về, khiến anh thật sự lo lắng.
Chẳng lẽ thật sự xảy ra chuyện rồi.
Anh còn đang suy nghĩ thì bên ngoài, một vệ sĩ quần áo bị rách hết một ống tay, còn bị dính máu, hớt hải chạy đến chỗ Phong tử An.
Nói nhỏ vào tai của anh cái gì đó.
Chỉ thấy nghe xong người vệ sĩ kia nói thì sắc mặt của Phong Tử An càng khó coi, âm trầm đến đáng sợ.
Khốn kiếp!
Lương Định nhìn cái biểu cảm của Phong Tử An, hắn ta biết phần thắng của mình cao hơn rồi, nhưng ai biết được, mọi chuyện lại không như hắn nghĩ, chỉ thấy nhoáng một cái, Phong Tử An đã xuất hiện trước mặt hắn, một cú đấm rất nhanh bay thẳng đến mặt của Lương Định, còn may thân thủ của Lương Định cũng không tính là quá tệ, may mắn thoát được một đấm, nhưng lại để ra khoảng trống phía sau, chính là Lâm lạc Nhi không có một ai cản phía trước cô ta.
“Phốc” một tiếng, chỉ thấy bàn tay thon dài của Phong Tử An đã túm chặt được cái cần cổ xinh đẹp của Lâm Lạc Nhi.
“Anh…Định…cứu…em” Lâm Lạc Nhi bất ngờ bị Phong Tử