Phong Tử An nhìn chằm chằm Lương Định.
“Còn không bảo người của mày nhanh chân chút?”
Lương Định lập tức gọi hai cái tên vệ sĩ kia, mang Dương Tinh Vũ bị hôn mê tới chỗ Phong Tử An đang đứng.
Anh hai tay đón lấy người còn hôn mê.
Khẩn trương mà ôm người vào trong ngực.
Còn may chưa có chuyện gì xảy ra, nếu Dương Tinh Vũ mà có bị gì, phỏng chừng anh sẽ không để Lương Định và Lâm Lạc Nhi rời khỏi nhà họ Phong mất.
“Cút khỏi nhà họ Phong, sau này đừng để tao thấy mặt.” Phong Tử An lạnh lẽo mà đuổi người.
Lương Định vội lệnh cho hai tên vệ sĩ kia mang theo Lâm Lạc Nhi rời khỏi nhà họ Phong.
Hắn đương nhiên không muốn ở lại lâu, hôm nay kết nên thù oán ở đây, hoàn toàn không phải điều hắn muốn.
Có điều Phong Tử An hại hắn mất mặt với bao nhiêu người như vậy, chuyện này còn chưa xong đâu.
Phong Tử An, rồi mày sẽ phải hối hận vì chuyện hôm nay.
Lương Định âm thấm oán độc mà nhìn Phong Tử An rồi rời đi dưới con mắt của bao nhiêu người.
Phong Tử An ôm Dương Tinh Vũ trong lòng, ánh mắt xót xa, cô chỉ mới ở bên anh bao lâu, vậy mà đã trở thành cái gai trong mắt người khác, là anh khiến cô rơi vào nguy hiểm.
Tinh Vũ à, anh phải làm thế nào mới tốt!
Lúc này trong cái đám người nhốn nháo, mới có người dám lên tiếng, “Phong tổng à, có thể thả chúng tôi về chưa?”
Mọi người nín thở chờ Phong Tử An lên tiếng, lúc này anh mới bình tĩnh lại không ít, anh lời ít ý nhiều: “Các người có thể về, nên nhớ, miệng để ăn, không phải để nói.”
Nói xong câu kia, Phong Tử An ôm theo Dương Tinh Vũ còn hôn mê tiến vào trong đại sảnh nhà mình.
Nam Cung Doãn và Tần Uyên Quân cũng đi theo sau.
Bên ngoài chẳng còn lại ai, khách mời đến xem kịch hay xong lại quay về, hôm nay đúng là mãn nhãn, bữa tiệc hôm nay quả là đặc sắc.
Có người tiếc nuối, có người đắc ý, có người lại sợ đến xanh mặt.
Từng người một rời khỏi trang viên nhà họ Phong
Nửa giờ đồng hồ sau, không gian lại trở nên yên tĩnh.
Một bữa đại tiệc không ngờ lại trở nên như vậy, không có từ nào để diễn tả hết được cái tâm trạng của mọi người ở nhà họ Phong lúc này.
Ông bà Phong còn ngồi ở đại sảnh chờ Phong Tử An đi xuống để mà nói rõ cái chuyện này.
Chuyện giả mạo, ông Phong hết sức bất mãn, nếu như Dương Tinh Vũ lừa gia đình ông, lừa con trai ông thì sao?
Nếu vậy cô gái này thật đáng sợ.
Khi nãy có mấy người họ hàng đã nói ra nói vào bên tai ông rồi, bảo ông hồ đồ quá vội vàng khi mà làm ra cái đại tiệc này.
Hai ông bà lo lắng nhìn nhau, xong không biết nên làm gì mới tốt.
Vẫn là phải chờ một lời giải thích từ con trai họ.
“Ba, loại chuyện này tại sao lại xảy ra, chẳng phải ba đã điều người kiểm tra cẩn thận rồi sao? Thế nào mà người của Lương Định lại trà trộn vào đội vệ sĩ nhà chúng ta?”
Phong Tử An từ trên lầu đi xuống, giọng không lạnh không nhạt mà hỏi.
Anh đương nhiên không có trách ba anh làm việc còn thiếu sót, nhưng chuyện này suýt nữa thì vượt tầm kiểm soát của anh.
“Tử An, là mẹ, là mẹ.” Bà Phong thấy bộ dạng thâm trầm của con trai, trong lòng hơi run lên, nếu mà hôm nay con dâu bà thật sự có chuyện, thằng con trai này của bà hẳn sẽ lật tung cái nhà này mất.
“Mấy ngày trước, vệ sĩ mà chúng ta cử để gác thiếu mấy người, mẹ mới nói với ba con là tuyển thêm vài người để gác.” Bà Phong có chút xoắn xuýt nói, “Không nghĩ đến lại để kẻ